"Thằng nhóc nhà họ Cố chịu theo nó về nhà diễn trọn vở kịch này đã coi như là nhân từ lắm rồi." Người chị họ thứ ba phân tích: "Cậu nhìn cái dáng vẻ sợ sệt của nó kìa, tôi thật sợ chúng ta mà ra tay thì nó sẽ sợ đến ngất xỉu tại chỗ mất."
Người chị họ thứ tư cười lớn: "Nếu thật sự là vậy thì đúng là khó coi. Thôi bỏ đi chị, nể mặt cô, tạm tha cho nó một lần vậy."
"Đương nhiên là không thể làm quá đáng, nhưng em cũng đừng có quá hiền lành." Người chị họ thứ ba thay đổi sắc mặt, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm nghị: "Đừng quên, nó chính là người có thể leo lên được cái cây đại thụ nhà họ Cố đấy! Nếu không ra oai phủ đầu, lỡ sau này nó thật sự nhòm ngó đồ đạc nhà chúng ta thì hối hận cũng không kịp."
Người chị họ thứ tư như chợt hiểu ra: "Chị, ý chị là..."
"Chị thì có ý gì đâu." Người chị họ thứ ba thu lại vẻ sắc bén trong mắt, dịu dàng rót đầy nước vào ấm trà: "Người một nhà, hòa thuận vui vẻ mới tốt."
Hai người nói chuyện xong, trà cũng đã pha xong liền chuẩn bị ra ngoài, không ngờ lại nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi xa lạ ở cửa phòng bếp.
"Không phải đã nói là không cho phép bất kỳ vệ sĩ nào vào trong biệt thự sao?" Người chị họ thứ ba nghiêm khắc trách hỏi.
Thẩm Nhất Nhất vội vàng bước nhanh đến, giải thích thay cho Từ Tiêu: "Xin lỗi hai chị, anh ấy không phải vệ sĩ, là trợ lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong/2394476/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.