Sau khi rót sữa cho Kỳ Hàn Nguyệt, cô đem cái chai trả về chỗ cũ.
“Tôi còn muốn ăn trứng chiên, cô giúp tôi lấy rồi cắt ra.
” Kỳ Hàn Nguyệt như đang chỉ huy những người giúp việc vậy, sai sử Lâm Mạn.
“Vâng.
” Lâm Mạn đáp ứng.
ở trước mặt Bắc Bắc, cô không muốn nhiều chuyện.
Nhưng mà, Bắc Bắc thấy cô bị đối đãi như vậy, trong lòng vô cùng không thoải mái, theo bản năng phải rời khỏi
chỗ ngồi, muốn đi giúp mẹ
Tay của Lâm Mạn bị người khác nắm lại.
Cô sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên, là Kỳ Hàn Lâm.
“Tới ăn đi.
” Anh đặt cô tới vị trí của mình, ánh mắt lạnh lẽo hướng về phía Kỳ Hàn Nguyệt: “Tự mình không có tay sao?”
“Anh! Sao anh lại giúp cô ta chứ!” Kỳ Hàn Nguyệt giận tới cực điểm, nhưng lại không dám hó hé với Kỳ Hàn Lâm: “Cô ta là người hầu, em gọi cô ta giúp em thì làm sao?”
“Cô ấy không phải là người hầu.
Kỳ Hàn Nguyệt ủy khuất cực kỳ, dư quang nhìn thoáng qua Dịch Thanh Vũ, chợt nhớ là có thể lấy vị hôn thê này ra để ‘Quản’ anh mình.
“Chị dâu, chị xem anh em đi!”
Câu ‘Chị dâu’ giòn giã này khiến cho trong lòng Dịch Thanh Vũ rất thoải mái.
Cô hơi khó xử mở miệng: “Cái này… Anh Hàn Lâm, Hàn Nguyệt cũng không có này ý gì, chỉ là nhờ Lâm tiểu thư giúp một chút mà thôi, cô ấy chắc sẽ không để bụng đâu.
”
Đình Tứ thu hết vào mắt, vẫn lạnh nhạt dùng bữa như cũ.
Chỉ là.
Anh ta cảm thấy cả ngày hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-hai-bao-tong-tai-truy-bat-co-vo-bo-tron/555051/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.