Khi đến hàng thứ năm thì, 9 con gà và 5 con thỏ, tổng số chân vừa lúc 38.
“Cái này… Con thật sự mới năm tuổi sao? Năm tuổi đã có thể liệt kê ra bảng hoàn chỉnh như vậy?” Cô giáo kêu lên, trợn mắt há hốc mồm.
Gà thỏ chung lồng cũng không khó.
Thậm chí rất nhiều đứa nhỏ được xem là tốt, sau khi biết 14 con và thỏ có bốn chân, gà có hai chân mới có thể tính ra.
Nhưng mà.
Liệt kê ra bảng, tính toán kinh ngạc, cuối cùng suy ra được kết luận, cũng không phải là biện pháp do một đứa nhỏ 5 tuổi có thể lập tức nghĩ ra.
Vẻ mặt Bắc Bắc lại ra vẻ đương nhiên: “Cái này rất khó sao? Bình thường lúc con mua thức ăn, thường xuyên phải tính xem bao nhiêu tiền một cân, xem bọn họ có lừa tiền của
con hay không.
Lâm Mạn nghe vậy, trong lòng rất khó chịu.
Cô thật sự nợ Bắc Bắc rất nhiều.
“Lâm tiểu thư, đây là cách dạy con của cô sao! Thật sự là lợi hại!” Cô giáo không khỏi ca ngợi Lâm Mạn.
Trong mắt cô ấy, Bắc Bắc khẳng định không thể tự mình đi mua thức ăn, nhất định là Lâm Mạn dẫn theo.
Nụ cười trên mặt Lâm Mạn vừa xấu hổ vừa chua xót, mặc dù là được khen, nhưng mà trong lòng thật ra không hề dễ chịu.
Có người mẹ nào mà lại hy vọng đứa nhỏ của mình sớm thành thạo như vậy chứ ?
“Hắc hắc, đúng vậy, hai mẹ con con chính là bạn đồng hành tốt nhất!” Bắc Bắc ôm Lâm Mạn, cọ trên mặt cô một cái.
Tiểu Mộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-hai-bao-tong-tai-truy-bat-co-vo-bo-tron/555060/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.