Hai người trước sau bước vào nhà, Tạ Kỳ Chi đứng ở huyền quan, cuối cùng nhắn cho anh trai một câu: 【Sáng mai 9 giờ anh đến nhé, mang theo vài người, nếu đàm phán không thành thì có thể trói lại mà khiêng đi】
Anh trai nhanh chóng trả lời: 【Nhà mình không làm xã hội đen, không bạo lực đến vậy đâu】
Tạ Kỳ Chi: 【Anh ơi, anh không hiểu anh ấy đâu】
Anh trai: 【Tạ Kỳ Kỳ, là em không hiểu anh】
Nghe có vẻ anh trai hoàn toàn không cân nhắc đến khả năng Lý Dập sẽ phản kháng.
Lý Dập mang trong mình một loại bản năng tự nhiên của động vật, tính cảnh giác cực kỳ cao, rất biết cách bảo vệ bản thân bằng cách tránh điều xấu tìm điều tốt. Đối đầu với một người tinh ranh như anh trai, cũng không biết ai sẽ chiếm thượng phong.
Có điều… những chuyện này không phải là việc cậu nên bận tâm nữa rồi.
Tạ Kỳ Chi rũ mắt cười một tiếng, đút điện thoại vào túi, rồi đi về phía phòng mình.
Ứng Hoài thu lại nụ cười có chút bất lực lại có chút buồn bã kia vào tầm mắt. Hắn nhìn cậu bước vào phòng, không để lại cho mình một ánh mắt nào, rồi “rầm” một tiếng đóng sập cửa phòng.
Tạ Kỳ Chi là một đứa trẻ có tính khí xấu, tuy rất giỏi giả vờ ngoan ngoãn để lấy lòng người khác, nhưng hễ có ai khiến cậu không vừa mắt thì chẳng buồn che giấu, mặt mày lạnh nhạt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thanh-am-lang-son/2907486/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.