Tạ Kỳ Chi ngủ đến rất muộn mới dậy, giữa chừng hình như có nghe thấy Ứng Hoài gõ cửa hai tiếng, gọi cậu dậy ăn sáng.
Cậu quá buồn ngủ, không nhớ mình có đáp lời hay không. Dù sao thì sau khi tỉnh dậy cũng không thấy Ứng Hoài, trên bàn ăn có đặt bữa sáng, đã nguội từ lâu rồi.
Tạ Kỳ Chi ăn vài quả cà chua bi, mang trứng ốp la đi hâm nóng. Trong lúc chờ đợi, cậu xem điện thoại một lát. Bên anh trai vẫn chưa có tin tức, không có tin tức nghĩa là ít nhất cũng không có tin xấu.
Ví dụ như Lý Dập thấy anh trai là kẻ lừa đảo với ý đồ bất chính, đấm cho anh ấy một trận bẹp dí rồi lái xe điện công cộng biến mất trong biển người bao la… vân vân và mây mây.
Cậu vừa ăn bữa sáng, vừa nhắn tin cho anh trai: 【Anh ơi, sao rồi ạ?】
Anh trai: 【Anh gặp được rồi, giống hơn những người trước đây, anh thấy khả năng là Đông Đông rất cao, anh đã nói với bố mẹ rồi, có thể họ sẽ qua đây một chuyến.】
Anh trai: 【Nhưng mà, bên này có chút trục trặc, chưa đến đồn công an được, anh đang trên đường đến bệnh viện.】
Tạ Kỳ Chi ngây người, vội vàng hỏi: 【Xảy ra chuyện gì thế? Sao tự nhiên lại đến bệnh viện?】
Anh trai: 【Cậu ta cực kỳ không hợp tác, đập vỡ một tấm kính cửa sổ của anh, còn tự làm trật khớp tay mình.】
Tạ Kỳ Chi thầm nghĩ, giờ thì Lý Dập không thể lái xe điện lướt đi vun vút được nữa rồi.
Anh trai: 【Tin nhắn thoại】
Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thanh-am-lang-son/2907487/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.