Đường về nhà nàng thấy dường như dài hơn bao giờ hết. Nàng mệt mỏi quá sức. Có lẽ nàng không nên đến thăm anh trong hai tuần lễ tới đây. Bác sĩ đoán nàng sẽ sanh trong vòng ba tuần nữa. Nàng mệt đến nỗi không thấy chiếc xe Alfa Romeo đỏ của Felicia đậu bên cạnh nhà.
Cô tiến về phía nàng và cầm chiếc giỏ xách trong tay nàng, rồi họ bước chậm vào nhà.
- Hôm nay chị không phải đi làm à?
- Chị đã quyết định phải có một kỳ nghỉ và em cần một người khách.
- Một kỳ nghỉ à?
- Vâng, chị được nghỉ bốn ngày.
Nàng rất vui mừng là Felicia đã đến.
- Tom thế nào?
- Khỏe mạnh. Vui vẻ.
- Bây giờ em đi nằm nghỉ đi, Felicia tiếp - Chị tắm xong rồi sửa soạn bữa cơm chiều cho chúng ta.
Felicia trông tự nhiên như ở nhà.
- Chị đến đây để nấu cơm cho em à?
- Đúng rồi. Bây giờ hãy thay quần áo ra và nằm nghỉ đi.
- Vâng, thưa mẹ.
Nàng thấy dễ chịu hơn. Nàng nghe thấy tiếng Felicia dọn dẹp và nấu nướng trong bếp.
- Chị nấu món gì thế?
- Em thích ăn mì phải không?
Đó là một trong ba món mà Felicia có thể làm. Hai món khác là trứng chiên và thịt nướng.
Kate gật đầu.
Tuyệt vời, nhất là lúc này.
Họ ăn chiều trong ánh nến. Nàng cảm thấy vui khi trong bữa cơm chiều có người nói chuyện. Mặc dù nàng đã quen với cuộc sống lặng lẽ một mình, nhưng trong lúc này nàng cần Felicia để thêm chút hương vị cho đời sống.
Bỗng Felicia để ý Kate
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thoi-say-dam/2338268/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.