"Ta đã từng thấy người không biết lượng sức, nhưng chưa từng gặp qua loại không biết lượng sức đến trình độ này!"
"Đúng thế, mới nhập môn được bao lâu a, cư nhiên muốn tham gia so đấu nội môn? Thực nghĩ mình so được với thiên tài như chưởng môn à?"
"Hắc, không chừng gã chính là muốn gây chú ý cho ai đó đi, mặt gã chẳng phải cũng không tệ sao?"
"Ha ha, nói đúng quá đúng! Ai biết gã ôm cái tâm tư gì!"
Thiếu niên thân hình đơn bạc bị mấy người sắc mặt không tốt vây quanh, bên tai toàn những ngôn từ ô uế dơ bẩn, đôi môi tái nhợt mím chặt lại, hai mắt tràn đầy khuất nhục.
"A, vật hi sinh não tàn tiêu chuẩn." Vệ Thành Trạch nhìn những người vây quanh Vệ Tử An, không chút để ý mà nói chuyện với 5438.
Có lẽ là để tương xứng với những thành công thu được phía sau, cơ hồ tất cả nhân vật chính trước khi đứng ở vị trí phía trêи vạn người, đều phải trải qua một đoạn thời gian bị người ta xa lánh khinh thường. Nhân vật chính kiên cường vượt qua các loại ức hϊế͙p͙, cuối cùng dựa vào cố gắng của chính mình mà Nhất Phi Trùng Thiên, đem những người đó dẫm nát dưới chân -- quả thật là một con đường mòn thực làm cho người ta sảng kɧօáϊ không phải sao? Nhưng những chuyện giống nhau, chỉ cần xuất hiện chút sai lầm, kết quả tạo ra sẽ khác nhau rất lớn, nếu không trêи đời này vì sao lại có nhiều người phát điên phát rồ như vậy? (Ly: Chém gió đại pháp!! HÂy!!!)
Mà Vệ Thành Trạch,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-tram-loai-phuong-phap-tay-trang-nhan-vat-phan-dien/969900/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.