Có thể nói Lương Hữu Vinh tuổi còn trẻ đã ngồi đến chức quan hiện giờ, cho dù có gia tộc trợ lực nhưng năng lực và tài cán của bản thân hắn là không thể khinh thường. Sau khi biết được thái độ của Triệu Ngôn Tu đối với Lương gia, đặc biệt là hắn ẩn ẩn biết chuyện năm đó không hề đơn giản như trong tưởng tượng, mẫu thân và cữu cữu hắn cũng không phải hoàn toàn vô tội, đối với Triệu Ngôn Tu hắn chỉ có thể mềm mỏng.
Phó Văn Chiêu làm mẫu thân đương nhiên là hy vọng hai huynh đệ hắn và Triệu Ngôn Tu huynh hữu đệ cung. Trong lòng Lương Hữu Vinh cũng áy náy với Triệu Ngôn Tu, yêu cầu này hắn sẽ không kháng cự. Cho nên hắn mới trực tiếp bảo đảm với mẫu thân để bà yên tâm. Còn Tống gia, Lương Hữu Vinh không có thành kiến giống như Phó Văn Duệ.
Cảm tình là chuyện của cá nhân, hắn ở thư viện, thậm chí vệ sở cũng không phải chưa từng thấy ai lập khế ước. Những người đó sống không hề kém so với bất cứ kẻ nào. Lương gia không cần Triệu Ngôn Tu kế thừa hương khói, hơn nữa có đại ca là hắn ở đây, về sau Triệu Ngôn Tu không cần phải lo lắng bất cứ điều gì. Vì thế y muốn ở bên Tống Thiêm Tài thì cứ ở.
Nhiều năm không chu toàn trách nghiệm của một người huynh trưởng, giờ đây hắn chỉ có thể tận lực giúp Triệu Ngôn Tu sống một cuộc đời mà y mong muốn, ở bên người mà y thích. Còn lo lắng của mẫu thân, đối với Lương Hữu Vinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vai-chuyen-nong-ho-lang-lang-minh-nhat/2087058/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.