Chu Thừa Quyết nắm lấy mắt cá chân của cô, lực tay rất mạnh mẽ, không cho cô cơ hội từ chối.
Sầm Tây cầm trong tay bát đồ ăn nóng hổi, không nói gì, cũng không có phản ứng.
Cả hai dường như vô thức giữ im lặng trong vài phút. Bầu không khí này thật kỳ lạ. Chu Thừa Quyết vừa kiên nhẫn kiểm tra xem cô còn bị thương ở đâu không, vừa suy nghĩ liệu mình có nói nặng lời quá không.
Nếu không thì sao cô lại chẳng chịu nói gì?
Chu Thừa Quyết cố giữ thể diện thêm một lúc, cuối cùng không nhịn được mà lên tiếng phá vỡ sự im lặng trước.
Tuy trong đầu có khá nhiều lời dễ nghe muốn nói, nhưng khi đến miệng lại thành một câu khác: “Hai đứa lớp thể chất kia một trước một sau vây quanh mà cũng để cho cậu ngã được?”
Sầm Tây không lên tiếng đáp lại. Chu Thừa Quyết thay cho cô chiếc tất mới rồi dán miếng giữ nhiệt vào chân cô, tiếp tục tự nói một mình: “Nam sinh lớp thể chất có gì tốt đáng để cậu thích như vậy?”
“Ai mà chưa từng được huấn luyện thể thao?” Lúc anh lên bục nhận giải, đám nam sinh này còn không biết đang nghịch bùn ở chỗ nào đâu.
“Gì cơ?” Câu cuối của anh nói rất nhỏ, Sầm Tây không nghe rõ.
Chu Thừa Quyết đi giày lại cho cô, cài chặt khóa giày rồi kiểm tra xem có chắc chắn không, sau đó mới liếc mắt nhìn cô, lạnh lùng nói: “Không có gì. Ăn nhanh lên. Nếu không lát nữa Lý Giai Thư thấy lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2899989/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.