Hầu hết mọi người đều vừa kinh ngạc vừa vui mừng thay cho Sầm Tây, nhưng người bị ảnh hưởng nặng nề nhất ngoài Chu Tiệp Bình ra thì còn có Mao Lâm Hạo.
Cậu ấy cảm thấy mình đã bị Chu Thừa Quyết chơi một vố to. Bởi vì cậu ấy đã cược hết tất cả số bánh bao mà mình có trong đờ! Giờ phải làm sao sống tiếp đây!
May mà Sầm Tây cũng không quá để ý, không nhận bánh bao của cậu ấy.
Mao Lâm Hạo tức khắc cảm động rơi nước mắt, thề rằng đời này, nếu ai dám bắt nạt Sầm Tây, thì cậu ấy sẽ là người đầu tiên lao ra bảo vệ, dùng thân hình hơn 100 cân của mình đè chết kẻ đó!
Chu Tiệp Bình sợ tới mức vội vàng rụt cổ lại.
Buổi chiều, Chu Thừa Quyết giúp Sầm Tây làm xong công việc trực nhật, định dẫn cô đi ăn tối rồi đưa cô về quán cá nướng.
Tuy nhiên, Sầm Tây không đồng ý, cô muốn nhân dịp thi xong rảnh rỗi, về quán giúp đỡ thêm cho dì út.
Chu Thừa Quyết cũng không có ý định can thiệp vào sự lựa chọn của cô. Khi đang đạp xe chở cô về, anh tùy tiện hỏi: “Không phải em có hợp tác viết bài cho đài truyền hình sao?”
“Ừ, sao vậy?”
“ Em chưa được trả tiền nhuận bút à?”
“Có rồi, mỗi lần đều trả đúng hẹn, có khi còn trả trước.” Sầm Tây ôm chặt lấy eo anh, không hề có ý muốn giấu giếm.
Chút tiền đó của cô sao có thể vào mắt anh được.
Nhưng với cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2900006/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.