Chu Thừa Quyết có khá nhiều người thân là cựu sinh viên của Đại học Nam Gia. Mẹ nuôi của anh là Uông Nguyệt hiện đang giảng dạy tại khoa Luật của trường cũng là một trong số đó, hơn nữa còn rất nổi tiếng. Vậy nên trước đây anh đã có không ít dịp đến đây nên khá quen thuộc với ngôi trường đại học này. Buổi trưa, anh dẫn Sầm Tây vào căng tin trong trường. Các món ăn ở đây đều có hương vị rất thơm ngon.
Cho đến khi ra ngoài cổng trường, Sầm Tây lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác kỳ lạ kia, như thể có ai đó đang âm thầm theo dõi mình.
Gần đây cô thường xuyên gặp phải cảm giác này.
Chu Thừa Quyết vốn dĩ vẫn đang nắm tay cô, nhưng không hiểu sao Sầm Tây lại cảm thấy hơi hoang mang, vô thức rút tay khỏi lòng bàn tay anh, lùi lại hai bước.
Thiếu niên khẽ nhướn mày, nghiêng đầu nhìn cô, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Sao vậy?”
“Không có gì…” Sầm Tây lắc đầu.
Chu Thừa Quyết nhìn cô một cách thăm dò, như chợt nghĩ ra điều gì, anh nhếch miệng cười tủm tỉm nói: “Lão Diêu không thể tới đây đâu. Đây không phải là trường cấp 3 Nam Gia. Ông ấy cũng không có rảnh thế.”
“Ừm…” Sầm Tây không giải thích thêm, mặc kệ anh nghĩ sao thì nghĩ. Cứ để anh hiểu lầm cũng tốt, ít nhất cũng có lý do hợp lý.
“Tôi…” Sầm Tây cảm thấy bối rối, trong lòng hơi loạn vì cảm giác kỳ lạ kia. Cô chỉ có duy nhất một suy nghĩ trong đầu. Đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2900007/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.