Tự động bỏ qua câu chuyện vừa rồi, Trịnh Hoài Nhi nói sang chuyện khác.
“Hôm nay là đầu tuần mà, anh không phải đi làm sao?”
Hai người đi ngang qua quầy bánh kẹo, Mr Happy thuận tay lấy mấy thanh sô cô la rồi trả lời:
“Ông chủ đi công tác rồi, cho nên tôi trốn việc đó.”
Vậy mà cũng được? Cô không biết nói sao với con người này nữa rồi.
Nhìn vẻ mặt cô, Mr Happy bật cười: “Trêu cô đó. Công việc của tôi khá thoải mái, không cần ngày ngày đến công ty làm việc.”
Trịnh Hoài Nhi sâu kín nhìn anh: “Thật ra anh thất nghiệp đúng không? Anh không cần ngại, tôi không hề coi thường những người không tìm được việc đâu.”
Mr Happy thở dài: “Bị cô phát hiện rồi. Vốn muốn giữ hình tượng trước mặt cô mà.”
Cô rất muốn nói trong lòng cô anh ta cũng không có hình tượng gì cả. Nhưng điều này không nên nói thẳng trước mặt người ta phải không?
Đi một đoạn đường, xe hàng của Mr Happy dần dần chất cao, chỉ toàn bánh với kẹo. Ngược lại xe hàng của Trịnh Hoài Nhi chẳng có mấy thứ, ngoài thức ăn cũng chỉ có thêm một hộp trà sữa Birdy. Trịnh Hoài Nhi nhìn xe hàng của mình, lại nhìn sang xe hàng của người bên cạnh.
“Anh định ăn bánh kẹo thay cơm à?”
Mr Happy cười hì hì: “Thói quen ăn vặt từ nhỏ, không bỏ được, lại không có ai quản.”
Trịnh Hoài Nhi nhìn một lượt từ đầu đến chân anh, dưới cái nhìn khó hiểu của anh nói:
“Thế mà anh cũng không phát phì lên nhỉ.”
Mr Happy nói đương nhiên: “Tôi tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mr-happy/2253423/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.