Có hai nữ sinh đến nhà trọ, Khương Chí giúp họ dọn vào, tắt đèn lớn phòng khách, chỉ để lại một chiếc đèn nhỏ dưới sàn. Cô quay lại chỗ bàn ăn thì thấy Lý Duy Quân đang hơi cụp mắt, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt vui vẻ nhìn cô.
À đúng rồi, nãy giờ hai cô nữ sinh kia gọi cô là "bà chủ", mà cô cũng chẳng hề phản đối.
Chưa kịp lên tiếng, Lý Duy Quân đã nói trước:
"Đã tìm được nhân viên mới rồi, ngày kia sẽ tới nói chuyện về lương và tiện thể làm quen với công việc. Tuổi cũng ngang ngang với Tiểu Đông, nhưng tháng Tư mới có thể đi làm, dịp lễ Thanh Minh mình phải rời Tây Đồ vài ngày, chắc sẽ phải nhờ cậu giúp cậu ấy làm quen với nhà trọ."
Cô ngồi xuống đối diện anh: "Không vấn đề gì. Vậy khi nào cậu quay về?"
"Tối mùng 4 đi, định đến Thanh Đàm sớm một chút, mùng 5 ở đó một ngày, mùng 6 về quê với chị mình. Lần trước chị ấy tới cũng chỉ để lấy chìa khóa nhà cũ thôi. Chắc tới tối mùng 7 mới về lại."
Cô có chút bất ngờ: "Cậu về Thanh Đàm à."
"Về thăm ba mình. Năm nào Thanh Minh mình cũng quay về, nói chuyện với ông ấy một chút."
Khương Chí khẽ gật đầu, chẳng biết nên an ủi anh thế nào. Nhưng cô lại cảm thấy anh rất kiên cường, nhìn cũng không có vẻ gì là đau khổ, khi nhắc đến ba mình cũng không hề thể hiện nỗi buồn sâu sắc mà vẫn rất tự nhiên. Ít nhất là hiện tại, không cần cô phải nói mấy lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-buong-xuong-kim-du/2746311/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.