Khương Chí đi tới chỗ mấy giáo viên tình nguyện đang trao đổi kinh nghiệm. Học sinh ở đây hầu hết đều là trẻ em ở vùng quê, ba mẹ không ở bên cạnh, phần lớn các em sống cùng ông bà, từ nhỏ đã phải tự lập. Thậm chí có em đến cuối tuần còn phải về giúp nhà thu hoạch mùa vụ. Tính cách của các em trưởng thành và nhạy cảm hơn học sinh thành phố, nhưng bình thường khi ở trường, các em vẫn rất nghịch ngợm và hồn nhiên, không khó để gần gũi thân thiết.
Vì thế nên ngoài việc trong thời gian ngắn phải nhanh chóng hiểu hết toàn bộ sách giáo khoa Ngữ văn lớp 4 và nghiêm túc chuẩn bị bài giảng, Khương Chí cảm thấy mọi chuyện khác đều không có gì quá khó khăn. Cô rất lạc quan mà nghĩ rằng, nếu giảng dạy không tốt mới là vấn đề lớn nhất.
May mắn là, lần thực tập này trùng với thời điểm học sinh chuẩn bị nghỉ hè sau kỳ thi cuối kỳ, nên không cần lên lớp ngay, có thể toàn tâm toàn ý tìm hiểu sách giáo khoa.
Hơn nữa, sau kỳ thi này, sáu giáo viên tình nguyện trước đó sẽ rời khỏi trường tiểu học Cốc Lê. Cùng ngày nghỉ, hiệu trưởng tổ chức một buổi tiệc chia tay tại nhà ăn. Xe đưa giáo viên đỗ ngay trước cổng trường, sau khi ăn trưa xong sẽ tiễn họ ra ga tàu.
Buổi trưa hôm đó, Khương Chí cùng các giáo viên tham gia thực tập khác đến nhà ăn phụ giúp hiệu trưởng. Bữa trưa do chính hiệu trưởng đảm nhận, ông nấu rất nhiều thịt bò hầm Tây Tạng, còn nấu một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-buong-xuong-kim-du/2746322/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.