Cơn mưa mùa hè ập đến bất ngờ và dữ dội, từng hạt mưa nặng trĩu trút xuống, chỉ trong chớp mắt, đám cỏ dại trên mặt đất đã rũ rượi, ủ rũ. Cửa ban công chưa đóng, mưa theo gió nghiêng nghiêng bay vào, sàn nhà ngay lập tức loang lổ những vệt nước.
Cái oi bức của mùa hè cuối cùng cũng bị làn hơi mát lạnh xua tan.
Vu Chân Ý bị tiếng mưa làm giật mình, suy nghĩ thoát ra khỏi cuộc đối thoại vừa rồi. Cô uể oải nhìn ra ngoài cửa sổ, nhận ra kế hoạch chơi ván trượt của mình chính thức tan thành mây khói.
Trần Giác Phi vừa tắm xong, tóc vẫn chưa khô hẳn, vài giọt nước còn vương trên cổ áo tròn màu xám đen, thấm ướt một mảng khiến màu vải càng sẫm hơn.
“Trời mưa rồi, tớ không muốn đi nữa.” Vu Chân Ý đổ ập người xuống giường cậu, cầm điện thoại nhắn tin cho Hoa Bìm Bìm, hẹn hôm khác tái chiến.
Cô thích mặc váy khi chơi ván trượt, lý do chính đáng là: váy xếp ly tung bay trong không trung trông giống như những cây nấm nhỏ đang bung nở.
Trần Giác Phi không hiểu nổi cái ví von này từ đâu ra.
Chiếc váy xếp ly màu xám lỏng lẻo phủ lên ga giường xám tro của cậu, hòa vào nhau một cách tự nhiên.
Vu Chân Ý có làn da rất trắng, trắng theo cách bẩm sinh.
Làn váy hơi cuộn lên, mơ hồ có thể nhìn thaya quần legging màu đen.
Trần Giác Phi bình tĩnh dời mắt đi, mở máy tính lên.
Chỉ mất hai, ba giây tải trang, âm thanh từ video lập tức vang lên do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-khong-the-choi-cai-quan-tru-nhi/1713358/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.