Vào ngày đi du lịch tốt nghiệp, cả nhóm đến đảo Lộc Tùng.
Đảo Lộc Tùng là một hòn đảo nổi tiếng xung quanh thành phố Xuân Thân, mức độ phát triển không thấp, nhưng tháng 6 chính là mùa vắng khách, cả quá trình lên đảo có thể nói là suôn sẻ, hầu như không phải xếp hàng chờ đợi.
Mùa hè trên đảo thư thái yên bình, hiếm khi thấy những tòa nhà cao tầng, đi qua các con phố, cửa hàng có thể nhìn thấy nhiều nhất chỉ có nhà nghỉ dân dụng và quầy hải sản. Những dãy núi uốn lượn bao quanh một vịnh biển lấp lánh, muôn ánh sao nhảy múa làm vỡ tan những đợt sóng trắng xóa, lan tỏa từ giữa những con sóng.
Mọi thứ đều suôn sẻ như trong kế hoạch, buổi sáng cả nhóm đi du thuyền ra biển, buổi trưa nắng gắt nhất thì trốn trong nhà nghỉ chơi bài, buổi chiều cùng nhau đi xe điện dọc theo bờ biển, sau đó xuống bãi biển đi dạo, chờ đợi khoảnh khắc hoàng hôn.
Bầu trời dần dần ngập tràn ánh sáng, không phải lần đầu được nhìn thấy hoàng hôn trên bờ biển, nhưng nhớ lại chuyến đi team building bên bờ biển 6 tháng trước, tâm trạng lúc này dường như đã hoàn toàn khác.
Mấy cô gái đứng bên bờ cát chụp ảnh chung, các chàng trai khoác vai nhau đứng bên cạnh, một trong số các cô gái ra hiệu cho các chàng trai, bọn con trai đẩy một người ra, người bị đẩy ra nhận lấy máy ảnh, mất một lúc lâu mới tìm được góc chụp, vừa đưa máy ảnh ra đã bị các cô gái mắng.
Người mắng là Khổng Trăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-khong-tro-lai-quyen-hy/1106749/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.