Đến ngày thực sự đi tự học tại nhà Dư Chu trong kỳ nghỉ đông, số người xuất hiện trước cửa nhà cô ấy lại nhiều hơn dự kiến một chút.
Cánh cổng lớn được thiết kế theo kiểu cổng phủ tướng quân tự động mở ra, Trần Duyên Tri vừa bước vài bước, Tân Đào đã đi tới nắm lấy tay cô: “Duyên Tri—”
Trần Duyên Tri quay đầu sang, nhưng Tân Đào lại hạ thấp giọng, đưa mắt ra hiệu về phía đám người bên cạnh, lẩm bẩm: “Bành Lăng Trạch đến thì còn được, sao Khổng Trăn Di và Ngu Uyển Nghi cũng đến vậy? Không phải hai người đó không hợp với Hồ Dư Chu sao?”
Trần Duyên Tri mỉm cười: “Tôi từng nghe Dư Chu nói qua một chút, cảm thấy thật ra mối quan hệ của cậu ấy với Uyển Nghi họ cũng được.”
“Uyển Nghi và Trăn Di nghe từ Bạch Dục Hoa, biết chúng ta sẽ cùng nhau tự học, Trăn Di mới nói họ cũng muốn đến, lúc đầu Uyển Nghi có vẻ hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn đến.”
Vẻ mặt Tân Đào rất sốc: “Thật không vậy?”
“Mối quan hệ của họ trở nên tốt vậy từ lúc nào thế, sao tôi không biết?”
Trần Duyên Tri đùa: “Có thể trước đây có một số hiểu lầm chăng.”
Ngày đông lạnh giá, những gốc tùng liễu dọc đường toát ra một màu xanh sẫm trầm lắng.
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Duyên Tri đến nhà Hồ Dư Chu, năm người bấm chuông cửa, cánh cổng lớn có hoa văn cổ được mở ra, đón chào họ là khuôn mặt tươi cười của Trịnh Nghiệp Thần.
Trịnh Nghiệp Thần trông có vẻ rất vui: “Cuối cùng các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-khong-tro-lai-quyen-hy/1207938/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.