Rời khỏi biệt thự nhà họ Phó, Hứa Đông Hạ liền nhận được cuộc gọi từ Sở Nhan.
Trời đã tối, đèn đường và biển hiệu neon lấp lánh trên từng dãy phố.
Chiếc SUV màu trắng lặng lẽ lướt đi giữa dòng xe tấp nập. Vừa kết nối tai nghe Bluetooth, giọng nói có phần mỏi mệt của Sở Nhan đã vang lên bên tai cô:
“Đông Hạ, hôm qua tớ đã rời khỏi Đồng Thành rồi. Có vài chuyện nghĩ mãi không thông, nên tớ ra ngoài đi dạo giải tỏa. Xin lỗi vì không báo cho cậu sớm, để cậu phải lo lắng…”
Cô ấy vừa dứt lời, giọng Đông Hạ đã vang lên, bình thản hỏi:
“Cậu đang ở đâu?”
Đầu dây bên kia đột nhiên im lặng.
Xe dừng lại ở ngã tư, Đông Hạ nhìn thẳng về phía trước, chậm rãi nói:
“Cậu đang ở cùng Chu Trí An, đúng không?”
Một giây trôi qua, hơi thở của Sở Nhan như ngưng đọng.
Lát sau, cô ấy nhẹ giọng “ừ” một tiếng, giọng như tan trong gió:
“Đông Hạ, tớ không muốn sau này phải hối hận… Tớ muốn thử lại một lần nữa. Nếu kết cục vẫn như cũ, tớ sẽ buông tay.”
Cửa kính xe hạ xuống một nửa, gió mang theo mùi đêm thổi vào khoang xe, thổi cả tiếng nói của Sở Nhan vang vọng trong lòng cô.
Hứa Đông Hạ vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, không có một chút biểu cảm d.a.o động nào.
Cô và Sở Nhan quen nhau từ nhỏ, quá hiểu tính cách của cô bạn, nên cũng đoán trước được sẽ có ngày hôm nay.
“Được.” – Cô đáp lời.
Sở Nhan hơi ngẩn người, hốc mắt bất chợt cay cay, giọng cũng run run:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-trong-anh-hoang-hon/2733267/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.