🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 195 Một khúc xương nhỏ

Sự trở lại của Đại công tước Aura và hai hoàng tử không gây ra bất kỳ chấn động nào trong lãnh địa thủ lĩnh. Trước khi họ quay trở lại, đợt thương vong và vật tư đầu tiên từ tiền tuyến đã được gửi về. Bộ lạc một lần nữa tràn ngập nỗi buồn của mùa tuyết và niềm hy vọng vào tương lai. Khi tỏ lòng tôn kính với những chiến binh và ma thú đã chết, Mục Trọng Hạ đã không xuất hiện.

Cũng bởi vì thương vong của các chiến binh và ma thú của bộ lạc Zhailamu đã được đưa trở lại, nên bầu không khí trong xưởng cũng trở nên nặng nề hơn một chút. Đối với hầu hết các thợ cơ khí và pháp sư ở Eden và Venice, việc hy sinh sau trận chiến này là điều mà nhiều người trong số họ chưa từng trải qua hoặc chứng kiến. Giờ đây, họ phát hiện ra thương vong của một trận chiến như vậy đều ở xung quanh họ. Đặc biệt khi nhìn thấy xác của những con thú hoang được mang về từ tiền tuyến, những con vật khổng lồ bị chặt chân tay, không ai có thể cảm thấy thoải mái được.

Taqilan đã hết cữ, nhưng Mục Trọng Hạ vẫn dặn cô cố gắng không ra ngoài trước khi em bé được một trăm ngày tuổi. Ngoài trời quá lạnh, Taqilan vừa mới sinh em bé nên cô phải tránh bị cảm lạnh. Taqilan vốn định đợi đến xưởng ngay sau khi hết cữ, nhưng khi Mục Trọng Hạ nói vậy, Terra ngay lập tức cứ như tuân theo chỉ dụ của hoàng thượng, kiên quyết không cho phép Taqilan ra ngoài.

Con trai của Taqilan và Terra được đặt tên là “Hectorun”, có nghĩa là ánh nắng trong tiếng Dimata. Taqilan hy vọng đứa con ngoài mong đợi của mình sẽ rực rỡ và tươi sáng như ánh nắng Yahan, cũng ấm áp và hạnh phúc như ánh nắng của Yahan trong mùa tuyết. Có Hectorun, Taqilan chỉ cảm thấy cuộc đời mình đã trọn vẹn. Về việc con trai cô có thể kế thừa tài năng thuật pháp của mẹ mình hay không, cô không quan tâm. Cô hy vọng Hectorun có thể lớn lên thành một dũng sĩ giống như cha mình là Terra.

“Đại công tước Aura muốn mời em ăn tối?” Taqilan vừa ngạc nhiên vừa bế đứa con trai vừa uống sữa xong đã ngủ, “Sao đột nhiên lại mời em?”

Terra: “Ông ấy nói gần đây, cả thợ cơ khí và pháp sư đã mệt mỏi, nghĩ mọi người nên thư giãn.”

Taqilan: “…”

Terra: “Tôi đã nói rồi, em có thể không đi.”

Taqilan không mấy hứng thú: “Em phải chăm sóc Hectorun. Mà em cũng không uống được, ăn gì cũng phải cẩn thận. Đến đó cũng chẳng ích gì.”

Taqilan muốn cho con bú, bên ngoài lạnh đến mức cô không thể bế cả Hectorun đi dự tiệc được. Và Taqilan sẽ không bao giờ để con trai mình có thể bị đói để dùng bữa với Đại công tước Aura mà cô không có hứng thú. Cô không ngần ngại đề nghị Terra tham dự thay mình, và cô sẽ không đi.

Khi người hầu cận của đại công tước Aura đến mời, Terra đã nói trước là Taqilan có thể sẽ không đi. Kể từ khi con trai chào đời, địa vị của Terra trong lòng Taqilan đã giảm mạnh. Nhưng dù sao, điều này đối với anh cũng không quan trọng, najia và các con mới là người anh yêu thương nhất.

Lúc này, Yehe lại nói: “A phụ, con sẽ giúp a mỗ chăm sóc em trai.”

Terra xoa đầu con gái, tỏ vẻ vui mừng.

Mục Trọng Hạ cũng nhận được lời mời từ Đại công tước Aura. Thành thật mà nói, cậu không muốn đi. Không phải cậu có bất kỳ ý kiến nào với Đại công tước Aura, chỉ là cậu căn bản không muốn lãng phí thời gian mà thôi. Nhưng Tesir và Abiwo không có ở đó, và Đại công tước Aura đã cử người đến mời họ, dù không muốn thế nào thì cậu cũng phải đi.

Mục Trọng Hạ bảo Amunda sang chỗ Gu’an, sau đó một mình đi tới lều của Đại công tước Aura. Nơi Đại công tước Aura chiêu đãi khách là trong lều của ông. Bởi vì địa vị của mình, nên lều do bộ lạc Zhailamu dựng cho ông rất lớn, giống như của Tesir vậy, còn lắp cửa sổ lưu phách, nên Đại công tước Aura có thể tiếp đãi khách trong lều của mình.

Khi Mục Trọng Hạ đến, phần lớn người được mời đều đã đến. Đại công tước Aura chủ yếu tổ chức tiệc chiêu đãi cho Thủ lĩnh Mushka, Đại phù thủy, cũng như các pháp sư và thợ cơ khí cấp hình và cấp thượng của Venice và Eden, còn cả vị khách đặc biệt nhất – Mục Trọng Hạ. Terra thay mặt Taqilan tham dự, và đến không lâu sau khi Mục Trọng Hạ đến.

Bữa tiệc của Đại công tước Aura diễn ra theo hình thức tiệc buffet. Các món đặc sản của Eden được bày biện trên những chiếc bàn dài đẹp mắt. Ngoài ra còn có món thịt cừu nướng đặc trưng của Yahan. Lần này, Đại công tước Aura đến Yahan có mang theo bốn năm đầu bếp, trong đó có hai đầu bếp đến từ hoàng gia Eden. Bữa tối nay, Đại công tước Aura rất chân thành. Tất cả đồ uống dùng trong bữa tiệc đều là loại rượu nổi tiếng của Eden.

Sau khi mọi người đã đến đông đủ, Đại công tước Aura phát biểu khai tiệc. Ý của ông là hy vọng có thể làm sâu sắc thêm mối quan hệ hợp tác giữa Eden và Yahan, đồng thời, ông cũng hy vọng có thể “tiếp tục” làm sâu sắc thêm mối hợp tác ba bên giữa Eden, Venice và Yahan trong lĩnh vực cơ khí và thuật pháp.

Terra im lặng nhìn Mục Trọng Hạ đang bình tĩnh đứng trước mặt mình. Yahan không có pháp sư. Đại công tước Aura lại nói cái gì mà việc hợp tác với ba bên trong lĩnh vực cơ khí và “thuật pháp”? Chẳng lẽ Đại công tước Aura phát hiện ra Mục đại sư đã thức tỉnh năng lực ma pháp của mình sao, hay chính xác là phát hiện ra Mục đại sư là một thợ cơ khí thuật pháp? Terra rũ mắt nhấp một ngụm rượu, giấu suy nghĩ sâu xa trong mắt.

Sau khi đại công tước Aura tuyên bố khai tiệc, Hoàng tử Kaidel cũng nói vài lời với tư cách là đại diện của hoàng gia. Nếu những gì Đại công tước Aura nói chính thức hơn thì những gì Hoàng tử Kaidel nói lại thân thiện với mọi người hơn. Lời nói của Hoàng tử Kaidel chứa đầy sự quan tâm đối với những thợ cơ khí và pháp sư “rất được kính trọng” có mặt. Ngày nào các vị cũng rất bận rộn, nghiên cứu quan trọng, nhưng sức khoẻ cũng quan trọng không kém. Anh ta không thể giúp đỡ nhiều trong việc nghiên cứu cơ khí và thuật pháp, nhưng anh ta thật lòng sẵn sàng cung cấp cho mọi người mọi sự giúp đỡ họ cần và làm tốt công việc hỗ trợ hậu cần, đồng thời, anh ta cũng cảm ơn bộ lạc Zhailamu vì sự quan tâm và yêu quý của họ dành cho thợ cơ khí Eden.

Sau khi hai người nói những lời hay ý đẹp, bữa tiệc chính thức bắt đầu. Ly rượu đầu tiên, Đại công tước Aura và hai hoàng tử mời thủ lĩnh Mushka và đại phù thuỷ. Sau đó mọi người bắt đầu ăn uống. Tuy nhiên, với rất nhiều thợ cơ khí và pháp sư có mặt, chủ đề họ nói đến đương nhiên là có liên quan với nhau. Mục Trọng Hạ là thợ cơ khí cấp thấp nhất có mặt, nhưng ngay cả thợ cơ khí cấp thượng từ Eden và ba thợ cơ khí cấp thượng từ Venice đều tập trung xung quanh cậu và nói chuyện với cậu. Đại công tước Aura và hai hoàng tử cũng có mặt. Rõ ràng đây là bữa tối do Đại công tước Aura chủ trì, nhưng dường như Mục Trọng Hạ mới là nhân vật chính. Tesir đi vắng nên Terra đã chủ động ở lại với Mục Trọng Hạ. Thực ra thì lúc này, Taqilan ra mặt mới là thích hợp nhất. Chỉ có điều Mục Hi, Tongxu và Uhagen đều không đủ tư cách tham dự bữa tiệc tối nay, và chỉ có Terra mới có thể “bảo vệ” Mục Trọng Hạ.

“Tài năng cơ khí của Mục đại sư thật đáng kinh ngạc. Tôi rất mong chờ ngày Mục đại sư trở thành thợ cơ khí cấp miện.”

Đại công tước Aura đứng trước mặt Mục Trọng Hạ, chân thành nói những lời này. Mục Trọng Hạ khiêm tốn nói: “Đại công tước Aura đánh giá cao tôi như vậy, nhưng tôi thật sự chột dạ. Con đường trở thành thợ cơ khí cấp miện còn rất xa. Trên con đường này, tôi còn cần sự hướng dẫn và hỗ trợ của tất cả các vị đại sư. Cũng không thể thiếu những người bạn tốt như Đại công tước và hai vị điện hạ.”

Đại công tước Aura nâng ly, dường như rất vui mừng khi nghe Mục Trọng Hạ nói như vậy.

Đại công tước Aura rất đẹp trai và có ngoại hình điển hình của người Eden. Với hốc mắt trũng sâu, chiếc mũi khoằm, dáng người cao lớn, chắc chắn có thể coi là một người đàn ông trung niên đẹp trai. Chiều cao của Đại công tước Aura có thể coi là nổi bật nhất ở Eden, nhưng ở Yahan thì lại chẳng hề rõ ràng. Nếu Mục Trọng Hạ không gặp Tesir, nếu không ở thế giới như lục địa Rodrigue, thì Mục Trọng Hạ cảm thấy nếu Đại công tước Aura là gay, có lẽ cậu sẽ bị ông thu hút. So với hai vị hoàng tử cũng đẹp trai không kém kia, Đại công tước Aura lại có sức hút của đàn ông trưởng thành và thành đạt. Kiểu quyến rũ này có thể cực kỳ hấp dẫn đối với ngay cả những người đàn ông có vẻ ngoài bình thường.

Đại công tước Aura và Mục Trọng Hạ cụng ly với nhau, uống xong rồi nói: “Sau mùa tuyết, ta sẽ trở lại Eden. Dựa theo dự đoán của ngài, liệu nghiên cứu mà ngài vừa đề cập có thể có kết quả trước khi mùa ấm đến không?”

Mục Trọng Hạ nghiêm túc trả lời: “Còn có một số lý thuyết phi cơ khí và thuật pháp, cần được tất cả các vị đại sư nghiên cứu, nên vẫn còn khó nói.”

Đại sư Gudli lập tức nói: “Đại công tước không nên quá lạc quan.” Ông nửa thật nửa giả phàn nàn: “Chúng tôi đều đang trong trạng thái hoài nghi cuộc sống đối với lý thuyết mà hani Samer ném ra. Tôi rất muốn biết tại sai đại sư Samer lại nghĩ ra được những lý thuyết đó. Ồ, mỗi ngày tôi đều tự hỏi, liệu mình có phải là thợ cơ khí cấp thượng hay không, nếu phải thì tại sao tôi lại không hiểu gì cả.”

Đại sư Gudli vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều bật cười. Mục Trọng Hạ ngượng ngùng nói: “Tôi cũng đã tìm ra những lý thuyết liên quan khi thiết kế bộ đàm. Bởi vì nó chưa có tính hệ thống nên rất khó nghiên cứu.”

Đại sư Mengri, người luôn yêu quý Mục Trọng Hạ, đã đến giải vây và nói: “Nếu chúng ta thực sự có thể phát triển một lý thuyết hoàn toàn mới, thì tất cả chúng ta ở đây hôm nay sẽ để lại tên tuổi của mình trong lịch sử Rodrigue.”

“Đó là sự thật. Cho nên dù có khó tin đến đâu, chúng ta cũng sẽ không từ bỏ.” Lời của đại sư Mengri đã được mọi người khẳng định. Các thợ cơ khí và pháp sư Eden cũng nhận thức được cái gọi là lý thuyết vô tuyến do Mục Trọng Hạ đề xuất có ma lực như thế nào. Chỉ có điều, họ phải bắt đầu lại từ đầu để nghiên cứu, khám phá mà không hề biết gì cả, điều này thực sự khá đau đầu và luôn khiến người ta nản lòng.

Mọi người đều rất giỏi nói chuyện. Hoàng tử Kaidel và Hoàng tử Sulei lần lượt lấy một số món ăn rồi vừa nghe các vị đại sư nói chuyện vừa ăn. Trong bữa tiệc tối nay, cả hai người họ đều chỉ làm nền. Hoàng tử Sulei nhét một miếng thịt có xương vào miệng, trong khi Hoàng tử Kaidel đang thấp giọng nói gì đó với cậu ta. Hoàng tử Sulei nhai xong miếng thịt còn sót xương trong miệng, đang định nhổ ra thì lại một tràng cười khác vang lên giữa bữa tiệc. Tiếng cười đột ngột này khiến Hoàng tử Sulei giật mình, và bằng cách nào đó, khúc xương vốn không lớn lắm đã bị nuốt chửng vào cổ họng cậu ta ngay lập tức.

Chiếc khay cùng nĩa rơi xuống đất, phát ra âm thanh chói tai, căn phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh. Sau đó là tiếng kêu khẩn thiết của Hoàng tử Kaidel: “Sulei! Sulei!”

Hoàng tử Kaidel hoảng hốt ném khay của mình sang một bên. Tiếng bộ đồ ăn rơi xuống đất bị át đi bởi âm thanh của những người xung quanh. Đại công tước Aura kéo Hoàng tử Kaidel ra và ngồi xổm xuống ôm Hoàng tử Sulei đang vô cùng đau đớn.

“Ummmmmmmm…!!”

Hoàng tử Sulei dùng cả hai tay ôm cổ mình, khuôn mặt đỏ bừng đến mức tím tái. Đại công tước Aura vừa nhìn thấy cậu ta như vậy, vội vàng đè người cậu ta lại, rồi vỗ vào lưng.

“Hoàng tử Sulei đang bị nghẹn thứ gì đó!” Có người hô lên.

Mấy thợ cơ khí và pháp sư Eden cũng đến giúp đỡ vỗ lưng cậu ta. Một người đẩy đám đông sang một bên và vội vàng hét lên: “Mọi người tránh ra! Cứ tụ tập như thế sẽ khiến Hoàng tử Sulei không thở được!”

Mọi người nhanh chóng tránh đi. Mục Trọng Hạ cũng nhanh chóng tiến lên nhìn xem, rồi quyết đoán đi đến phía sau hoàng tử Sulei, vội vàng nói: “Hoàng tử Sulei, đứng lên! Nhanh!”

Đại công tước Aura và Hoàng tử Kaidel đang sợ hãi lập tức đỡ Hoàng tử Sulei đứng dậy. Mục Trọng Hạ giơ tay ôm lấy Hoàng tử Sulei từ phía sau và siết chặt bụng Hoàng tử Sulei bằng động tác Heimlich. Nhưng Hoàng tử Sulei cao hơn và khỏe hơn cậu rất nhiều nên Mục Trọng Hạ khó phát huy được. Lúc này, cổ của Hoàng tử Sulei đã chuyển sang màu tím. Mục Trọng Hạ tóm lấy Đại công tước Aura và hét lên: “Đại công tước! Mau! Tôi không đủ sức!”

Đại công tước Aura không nói gì, chỉ lập tức đứng ở vị trí của Mục Trọng Hạ. Mục Trọng Hạ đi vòng về phía trước, nắm tay của Đại công tước Aura đặt lên ngực và bụng của Hoàng tử Sulei, vừa điều chỉnh tư thế vừa giải thích những điều cần thiết cho ông. Sau khi Mục Trọng Hạ buông tay Đại công tước Aura, Đại công tước Aura dùng cả hai tay bóp bụng Hoàng tử Sulei theo chỉ dẫn mà Mục Trọng Hạ vừa giải thích. Đại công tước Aura cao hơn Hoàng tử Sulei và có đủ sức. Trong khoảng chục lần, Hoàng tử Sulei đã “oẹ” ra, và một khúc xương lớn hơn hạt đậu phộng được cậu ta nhổ ra.

Vừa nhổ ra, màu tím trên mặt Hoàng tử Sulei lập tức nhạt đi và biến thành màu trắng bình thường. Màu trắng cũng là bởi vì vừa rồi cậu ta gần như ngạt thở, hít thở một hơi đã cảm thấy hơi mệt.

Xương vừa nhổ ra, mọi người đều hô lên “Xong ra rồi, ra rồi!”! Đại công tước Aura buông tay ra, Hoàng tử Sulei vô thức túm lấy Mục Trọng Hạ đang đứng trước mặt mình và ho dữ dội. Đại công tước Aura và Hoàng tử Kaidel vỗ nhẹ vào lưng cậu ta, mọi người đều kinh hãi. Mục Trọng Hạ thì rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm.

Hoàng tử Kaidel gọi người hầu mang cho mình một cốc nước, đưa cho Hoàng tử Sulei uống vài ngụm rồi hỏi: “Em ổn chưa? Thấy khỏe hơn chưa?”

Hoàng tử Sulei gật đầu trong nước mắt vì ho. Nhìn Mục Trọng Hạ, cậu ta nhận ra mình vẫn đang ôm chặt cậu, vội vàng buông tay ra: “Cảm ơn Mục đại sư!” Câu nói này tuyệt đối chân thành.

Mục Trọng Hạ: “Hy vọng ngài không sao, thật sự là quá nguy hiểm.”

Đại công tước Aura lại vỗ nhẹ vào lưng Hoàng tử Sulei và hỏi: “Mọi chuyện thực sự ổn chứ? Hãy để bác sĩ đến kiểm tra.”

Hoàng tử Sulei ho hai tiếng và nói: “Tôi thực sự không sao rồi, chỉ cảm thấy hơi khó chịu ở cổ họng thôi.”

Mục Trọng Hạ: “Có thể cổ họng của ngài đã bị thương, mấy ngày tới đừng uống rượu, ăn đồ ăn mềm, hẳn là không có vấn đề gì lớn đâu.”

Đại công tước Aura bước tới, trịnh trọng hành lễ: “Mục đại sư, ta thay mặt Quốc vương bệ hạ, cảm ơn ngài.”

Mục Trọng Hạ vội vàng đưa tay ngăn cản: “Ngài quá khách khí rồi. Gặp phải loại tình huống này, chỉ cần biết phương pháp sơ cứu thì nhất định sẽ ra tay thôi.”

Tuy nhiên, hoàng tử Kaidel vẫn luôn cảm ơn Mục Trọng Hạ, điều này khiến Mục Trọng Hạ càng ngại hơn.

Sau khi mọi người bình tĩnh lại, Đại công tước Aura mới hỏi bằng thái độ rất ham hiểu biết: “Mục đại sư, nguyên lý của phương pháp ngài vừa sử dụng là gì?”

Mục Trọng Hạ: “Đó là thủ thuật Heimlich. Nguyên tắc có lẽ là…” Sau khi giải thích ngắn gọn, Mục Trọng Hạ nói: “Heimlich là một bác sĩ mà tôi từng gặp trên xe thuật pháp ở Eden. Khi đó, trên xe có một người bị nghẹn cây đậu, chính bác sĩ đã sử dụng phương pháp này để cứu người. Tôi đã học được phương pháp này từ ông ấy. Nguyên lý lúc đó cũng được ông ấy giải thích cho tôi biết. Ông ấy nói rằng đó là một phương pháp nhỏ do ông ấy tự phát triển, nên tôi đã gọi nó là ‘thủ thuật Heimlich’.”

Mục Trọng Hạ đã mô tả cho mọi người có mặt, đồng thời nói về cách sơ cứu và tự cứu trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ và khi ở một mình. Mọi người đều học rất nghiêm túc. Mục Trọng Hạ không sợ Đại công tước Aura trở về sẽ điều tra vị bác sĩ không tồn tại này. Dù sao thì đây cũng là một phương pháp sơ cứu rất hữu ích. Cho dù không tìm được thì cũng không ai đi tìm hiểu tận gốc làm gì.

Tình tiết này không hề ảnh hưởng tới việc tiếp tục của bữa tiệc, ngược lại, mọi người càng trở nên nhiệt tình hơn với Mục Trọng Hạ. Sau đó, Mục Trọng Hạ trở thành nhân vật chính duy nhất của bữa tiệc. Mọi người không chỉ thảo luận về cơ khí với cậu, mà còn hỏi cậu những câu hỏi về sơ cứu và chăm sóc y tế. Những gì có thể nói, Mục Trọng Hạ cũng không hề keo kiệt; cái gì không nói ra được thì cậu cũng chỉ nói mình không biết rõ ràng, hoặc là từng thấy trong sách, cũng không biết dựa trên lý thuyết gì.

Đợi đến khi yến tiệc kết thúc, Mục Trọng Hạ cũng hơi say. Tesir không có ở đây nên cậu không dám uống thêm nữa. Terra đưa Mục Trọng Hạ trở lại lều, Đại công tước Aura và hai hoàng tử đích thân tiễn Mục Trọng Hạ ra khỏi lều tiệc. Thấy bóng dáng Mục Trọng Hạ dần dần biến mất trong gió tuyết dưới sự bảo vệ của Terra, hai tay Đại công tước Aura siết chặt, trên mu bàn tay dường như còn lưu lại chút hơi ấm nào đó. Mà đôi mắt của Hoàng tử Sulei cũng vô cùng phức tạp và sâu sắc.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.