Chương 208: Em ấy thích màu vàng Kể từ khi anh trai sắp xếp cho nhiệm vụ chế tạo dung dịch khử trùng 84, hai tên độc thân Mục Hi và Uhagen đã biến xưởng thành nhà. Đến rạng sáng, Mục Hi chỉ vừa chợp mắt thì bộ đàm vang lên, cậu còn tưởng anh trai lại có nhiệm vụ nào đó giao cho mình — thường thì trong bộ lạc, ngoài Mục Trọng Hạ, Tongxu và Uhagen ra, người ta cũng sẽ tìm đến cậu — Mục Hi cố gắng mở mắt, cầm bộ đàm bên gối lên, trong lúc mơ màng cũng không nghe rõ giọng nói phát ra không phải của Mục Trọng Hạ, mà chỉ ậm ừ mở miệng: “Em đây.” Duanwaqi lập tức nhíu mày: “Mục Hi, có phải em không được khỏe không?” Lần này Mục Hi đã hoàn toàn tỉnh táo, cậu vui vẻ hỏi lại: “Duanwaqi?!” Duanwaqi nhìn bộ đàm trong tay, giọng nói dường như không còn khàn như lúc nãy nữa, có lẽ là không bị ốm, lập tức đáp: “Là tôi đây.” “Sao anh lại có thể nói chuyện với tôi?” Sau khi ngạc nhiên, Mục Hi lập tức phản ứng lại, “Anh đến bộ lạc Zhailamu à?!” Vừa hỏi, Mục Hi vừa nhanh chóng chui ra khỏi chăn. Khi Mục Hi nhận cuộc gọi, Uhagen đã tỉnh. Tuy nhiên, khi nghe thấy đó là Duanwaqi, Uhagen lại trở mình rồi kéo chăn lên tiếp tục ngủ. Anh ta và Mục Hi ngủ cùng lúc, không ai ngủ nhiều hơn ai được vài phút. Đầu tiên, Mục Hi chạy đến bên cửa sổ kéo rèm nhìn ra ngoài, quả nhiên thấy phía xa có một bóng người, bên cạnh là chiến mã, không cần nhìn rõ cũng biết đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-dimata-neleta/2913891/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.