Chương 223: Khóc lóc về nhà tìm a mỗ Lông mày Mục Trọng Hạ cong lại thành hình chữ “川”. Terra đang đứng cách cậu năm sáu bước, vẻ mặt lo lắng nhìn cậu. Sau khi Mục Trọng Hạ kéo chăn lên, Terra vội vàng hỏi: “Mục đại sư, Taqilan…” Khi hỏi câu này, giọng nói của Terra cũng run rẩy. Taqilan từ từ trở mình trên giường, yếu ớt nhìn Mục Trọng Hạ rồi nói: “Samer, tình hình của tôi vẫn bình thường chứ?” Mục Trọng Hạ giơ tay lên, lại chạm vào trán nóng hổi của Taqilan, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa khó hiểu: “Tôi thấy phát ban trên lưng cô hình như sắp đóng vảy rồi.” Terra và Taqilan đều sửng sốt. Terra lắp bắp: “Vậy, vậy thì…” Mục Trọng Hạ nói với Terra: “Anh xem vết phát ban trên ngực và sau lưng Taqilan có giống nhau không.” Nói xong, cậu quay lưng đi. Terra di chuyển sang phía bên kia và kéo chăn xuống để nhìn những nốt phát ban trên ngực Taqilan. Sau khi nhìn, anh lại so sánh với phát ban trên lưng cô, sau đó kéo chăn lên cho Taqilan và nói: “Giống nhau.” Mục Trọng Hạ quay đầu lại, cũng nói với Taqilan bằng giọng thắc mắc: “Cơn sốt của Terra và Tesir không còn nghiêm trọng nữa, nhưng phát ban của họ vẫn chưa đóng vảy. Nhưng tôi đã thấy phát ban của cô và nó đã đóng vảy rồi. Khi chúng ta chăm sóc Amunda và những đứa trẻ khác, chỉ cần đóng vảy là có nghĩa là chúng đang khỏe hơn. Nhưng tất cả bọn họ đều bắt đầu đóng vảy sau khi hạ sốt, vì vậy tôi không chắc chắn về tình hình hiện tại của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-dimata-neleta/2913906/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.