Kể từ khi nhận được cuộc gọi trở về Ngọc Hòa của Tiêu Dã, Hứa Chi Hạ đã không ngủ được một giấc ngon lành.
Giờ thì cô khóc đến mệt và thiếp đi trong vòng tay đầy an toàn.
Cô ngủ say suốt mấy giờ, mãi đến khi cảm thấy một dòng ấm áp trong bụng, thì bất ngờ tỉnh dậy.
Bên cạnh không còn ai, trời đã tối, đèn nhỏ ở cuối giường vẫn sáng, chiếu lên tường trắng tạo thành một vòng ánh sáng bán nguyệt.
Ánh sáng vàng ấm áp, yên tĩnh và dễ chịu.
Hứa Chi Hạ hoảng hốt đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh, trong lúc vô tình thấy Tiêu Dã đang ở bếp.
Cô bước ra khỏi nhà vệ sinh, ôm bụng, cảm giác cơn đau bụng đã trở lại sau khi thuốc giảm đau buổi sáng đã hết tác dụng, bụng dưới đau nhức dữ dội.
Hứa Chi Hạ đi đến cửa bếp, nhìn bóng lưng Tiêu Dã: “Anh ơi, túi xách của em đâu?”
Tiêu Dã ném những viên nhỏ trắng vào trong nồi: “Trên sofa.”
Hứa Chi Hạ: “Có nước ấm không?”
Tiêu Dã: “Có.”
Hứa Chi Hạ vừa quay người, Tiêu Dã chợt nhớ ra, quay lại:
“Sáng nay không phải em uống một viên giảm đau sao?”
Hứa Chi Hạ giải thích: “Thuốc đã hết tác dụng rồi.”
Tiêu Dã nhíu mày: “Anh đã để miếng dán giữ ấm trên bàn, dán vào đi, chịu được không?”
Hứa Chi Hạ: “…”
Tiêu Dã: “Thuốc uống nhiều quá sẽ bị kháng thuốc.”
Hứa Chi Hạ tháo tay khỏi bụng, gật đầu, đặc biệt ngoan ngoãn: “Chịu được.”
Tiêu Dã tiếp tục ném những viên nhỏ vào trong nồi:
“Vừa dậy mặc thêm áo khoác vào, làm vậy sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-hoang-da-toan-nhi/1463369/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.