Đêm ấy.
Từ cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể thấy được trăng tròn.
Hứa Chi Hạ mặc chiếc váy ngủ trắng, chân trần bước vào phòng Tiêu Dã.
Cổ váy viền ren tinh tế, dưới đó lộ ra xương quai xanh mảnh mai như vầng trăng khuyết. Mái tóc dài được búi lên, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng bàn tay.
Cô nhìn anh, đầu mũi ửng đỏ, đôi môi khẽ cắn, từng bước nhẹ nhàng tiến vào lòng anh.
Cả người anh cứng đờ.
Cơ thể mềm mại dán chặt vào anh, cánh tay mảnh khảnh ôm lấy anh:
“Anh, em thích anh.”
Hai tay cô vòng qua cổ anh, ống tay áo xếp nếp buông rơi, để lộ đôi tay trắng nõn mảnh dẻ.
Cô khẽ bước lên chân anh, ngẩng đầu nhìn anh:
“Anh, em không thích ai khác. Em chỉ thích anh.”
Ánh mắt cô hạ xuống, kiễng chân, đôi môi nhẹ nhàng chạm vào cằm anh.
Lại tiếp tục, môi cô chạm lên môi anh.
Cô không biết gì nhiều, ngoài cách làm ngây ngô này.
Tủi thân đến rơi nước mắt.
Bờ vai gầy khẽ run rẩy, tiếng nức nở đầy đau lòng.
Khi những giọt nước mắt lấp lánh tràn khỏi khóe mắt, anh đột ngột cúi xuống, nâng cằm cô lên, hôn mạnh mẽ lên đôi môi như cánh hoa.
Vừa hôn, vừa cắn.
Anh tạm dừng một chút.
Kéo nhẹ khoảng cách, mí mắt khẽ động, anh chậm rãi mở mắt nhìn cô.
Ánh mắt cô đầy mong đợi, như van xin:
“Anh…”
Anh lại hôn xuống, kiên quyết bế cô lên, bước đến giường, đặt xuống.
Cô thuận thế muốn ngã xuống.
Anh không cho.
Ôm lấy eo cô, để cô ngồi trên người anh, giữ lấy cằm cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-hoang-da-toan-nhi/1463406/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.