Thời tiết càng ngày càng ấm áp, trong vườn cũng càng ngày càng náo nhiệt, Đoạn Phỉ lại khôi phục cuộc sống phóng đãng như trước kia, mỗi ngày đều ở cùng những mỹ nhân khác nhau, hết dạo chơi công viên lại ngắm hoa, uống rượu, cười xem mỹ nhân múa hát , lúc say thì nằm lên đầu gối mỹ nhân nghỉ ngơi , cười đùa nói chuyện .
Nhóm nha hoàn trong phủ đối với chuyện này sớm đã không chút nào kì lạ , ở trong mắt bọn họ, cũng không cảm thấy lần này cũng không khác lần trước là mấy, bởi vì bọn họ vốn không tin một công tử phong lưu có tiếng lại có thể coi trọng một nữ nhân cả đời.
Ba tháng cảnh sắc thời tiết tươi đẹp, trà hạnh như lửa, hoa đào như hà .
Gió thổi qua, cánh hoa rơi đều, Đoạn Phỉ toàn thân mặc bạch y ngồi ngay ngắn trước cổ cầm, hai nữ tử trang điểm kiều diễm dựa vào hai bên trái phải hắn, lúm đồng tiền so với hoa kia còn kiều diễm hơn.
Tiếng đàn lại không bình thản như vậy, tựa như con người của hắn, phóng khoáng bay bổng, mang theo chút kiêu ngạo, tự phụ, lộ ra điểm phong đãng , còn có một chút cô đơn khó mà lý giải.
Hồng Ngưng nhìn về phía xa xa, nói không rõ là mất mát hay là áy náy. Có lẽ theo như lời Cẩm Tú, hai người kiếp trước sớm đã nhận biết nhau , hơn nữa quan hệ rất thân thiết , cho nên mới có loại cảm giác quen thuộc kì lạ như thế này, nàng không có lí do tin tưởng hắn, không chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-hoa-roi-gap-lai-chang/801615/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.