Phiên Ngoại : Cùng Nhau
Phùng Vũ Hạ yên lặng ngắm phố đêm Xuân, đã mười một giờ đêm rồi, chốc nữa thôi là giao thừa , cô mỉm cười, nụ cười chưa từng có trên mĩ nhan , không dịu dàng cũng không có trào phúng. Hết thảy chỉ là một chút hoài niệm
Đứng trên cầu, cô có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đêm, trăng hôm nay sáng lấp lánh , in lên mặt hồ tĩnh lặng, ngôi sao trên bầu trời đẹp hơn bao giờ hết.
Hai năm rồi, một tiếng nữa thôi, sẽ là lần thứ hai cô đón giao thừa ở thế giới này. Khó tin thật
Điện thoại rung trong túi áo, cô nhấc máy
[Tiểu tỷ tỷ của tôi ơi! Cậu đi đâu có thể thông báo một tí cho bọn mình không hả? Các nam nhân của cậu đang làm ầm lên ở chỗ mình đây này!!!]
Cô xoa xoa tai
"Mình đi đâu còn phải thông báo cho cậu sao? Còn nữa , họ không phải nam nhân của mình có được không?"
[Rồi rồi, hẳn là không phải của cậu ha?Nhưng ít nhất cũng đừng có chặn họ chứ?Dì Vệ, Dì Mộc cũng lo cho cậu lắm đấy, cả Yên Cẩm và Tư Thuần nữa]
"Mình xin lỗi..."
[...]
[Mình hiểu tâm trạng của cậu, cả hai chúng ta cũng đã ở đây hai năm rồi, hỉ nộ ái ố đều cùng nhau trải qua, nhưng hôm nay là ngày vui, cùng nhau vui vẻ, có được không?"
Cô phì cười, cô gái này cũng quá nhạy cảm rồi
"Mình biết, đừng nghĩ nhiều mình chỉ muốn ngắm cảnh một chút thôi."
[ Chết tiệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-phun-mua-ha-chua-tung-ngung-yeu-em/862052/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.