Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Vùng ngoại ô thành phố Cảng, trong một con ngõ sâu thẳm.
Sắc trời u ám đè nặng khiến con người cảm giác hít thở không thông. Trong ngõ nhỏ rất yên ắng, hai bên là nhà cũ, đa số đều đóng cửa.
Một người phụ nữ mặc sườn xám màu tím, dáng người cao gầy, tay cầm theo một cái túi du lịch, xuyên qua ngõ nhỏ.
Người phụ nữ mặc sườn xám màu tím dừng lại trước chiếc cửa kính khép hờ, ánh đèn đỏ nhạt chiếu vào mặt bà ta, tái nhợt lạ thường, đôi mắt hoa đào híp lại nhìn không trung, ánh mắt mơ màng.
Một cô gái trẻ tuổi trang điểm quyến rũ bước ra, vẻ mặt thấp thỏm lo âu, vỗ ngực.
"Ôi, sợ muốn chết, chị A Miểu, chị nghe tin gì chưa, thi thể vô danh ở viện Nghiên cứu Tội án thành phố Hồng bị trộm, tên trộm đã tiến vào Hongkong, còn nói tên trộm là nữ, cao một mét sáu, tuổi khoảng bốn lăm, thích dùng nước hoa Chanel no 5. Họ còn nói người này bên ngoài nhìn thì lạnh lùng, trên thực tế là người nhiệt tình, còn thường đi làm tình nguyện, làm bạn với người già..."
Giọng cô gái trẻ tuổi càng ngày càng nhỏ, đôi mắt nhìn chằm chằm Hàn Miểu Vân càng lúc càng lớn, làm như vô cùng hoảng sợ, hạ giọng nói, trưng ra vẻ tươi cười, "Những gì tin tức nói, chắc chắn không phải thật, họ đã thấy người đó đâu."
Hàn Miểu Vân xoay người nhìn cô ta, cười lạnh, "Người này chính là tôi." Bà ta giơ chiếc túi trong tay lên, "Trong này là xương người."
Vẻ mặt cô gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-quyt-chin/1938434/quyen-5-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.