Thẩm Dịch An đứng ở gian quầy sữa chua chiên, lấy điện thoại di động ra liếc một cái, nói với nhân viên bán hàng: "Đổi sang vị dâu.
"
Nhân viên bán hàng nhìn đồ đã làm được nửa chừng, xấu hổ nói: "Bạn học à, cái này!.
không thể đổi được nữa.
"
Thẩm Dịch An trả thêm tiền một lần nữa: "Lấy thêm vị dâu.
"
Nhân viên cửa hàng: "Được, lập tức có ngay.
"
Nghiêm Thấm đặt điện thoại sang một bên: "Không sao, lần sau tôi sẽ cẩn thận hơn.
"
Quý Hậu cắn chặt hàm sau: "Tôi hỏi cậu, là ai?"
Nghiêm Thấm im lặng.
Quý Hậu mơ hồ đoán được Nghiêm Thấm có một số việc không nói cho hắn biết, không nghĩ rằng xảy ra loại chuyện này cô vẫn không nói gì, giận dữ đá vào ghế bên cạnh, "Cậu được lắm.
"
Nghiêm Thấm cười như không cười: "Người bị hãm hại là tôi, với thái độ này của cậu nếu không biết gì tôi còn tưởng lão biến thái đó đắc tội với cậu.
"
Quý Hậu ngồi xuống ghế bên cạnh nhanh như chớp, duỗi đôi chân dài ra, nói: "Là tôi, tôi sẽ xé xác hắn rồi ném cho chó ăn.
"
Ngón tay Nghiêm Thấm đặt ở trên cằm, sau một lúc suy tư: "Đây cũng là một ý kiến hay.
"
Quý Hậu liếc cô một cái, cười lạnh.
Nghiêm Thấm bị hắn chọc cho cười.
Thẩm Dịch An trực tiếp bắt taxi trở về, để tránh cho sữa chua chiên không bị tan, anh còn mua thêm hai túi đá đặt bên cạnh.
"Phía tường, phía tường! có một team nhảy qua.
"
"Đi nhặt thính, phía trước có máy bay! ! Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-roi-o-kim-thanh/2341936/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.