Trình Âm và Trần Gia Kỳ đang bàn bạc về chi tiết hôn lễ, Lộc Tuyết ngồi bên cạnh đọc truyện tranh, lặng lẽ nghe lỏm.
Sau đó, cô bé chạy đi làm "mật thám" cho Quý Từ.
"Cháu muốn làm phù dâu nhí? Muốn mặc váy đẹp à?" Quý Từ bật chế độ gọi video toàn màn hình.
Gương mặt nhỏ của Trình Lộc Tuyết hiện lên, ánh mắt không giấu được vẻ buồn bã.
Thật ra trong lòng, cô bé vẫn hy vọng Quý Từ sẽ làm cha mình. Dù Trần Gia Kỳ đối xử với cô không tệ, nhưng Quý Từ lại rất khác.
Khi chơi với cô, anh giống một người bạn thực sự, không hời hợt làm cho có lệ, cũng không tỏ ra bề trên như những người lớn khác.
Anh đơn thuần rất thích chơi cùng cô, cùng thảo luận về cách chăm sóc chuột nhỏ, chọn ngựa hay kỹ thuật trượt băng. Anh thậm chí hiểu biết cả về nhãn khoa, dù không phải bác sĩ.
Tóm lại, giữa họ có rất nhiều chủ đề chung.
Quan trọng nhất là Quý Từ thường nhìn cô và mỉm cười. Có lần Lộc Tuyết hỏi anh tại sao lại cười, anh trả lời: "Mẹ cháu hồi nhỏ cũng y như thế này."
Nụ cười của anh thật dịu dàng và cuốn hút, ánh mắt đầy sự quan tâm.
"Một vai phù dâu nhí thôi mà, nếu cháu muốn, chắc chắn sẽ được làm." Quý Từ nhẹ nhàng nói.
Lộc Tuyết bĩu môi.
Lần trước chú Quý cũng khẳng định chắc nịch như thế, nhưng rồi lại không giữ lời.
"Giờ cháu không tin chú nữa." Lộc Tuyết chỉ tay tố cáo. "Chẳng phải trước đây đã nói rồi sao? Cháu giúp chú theo đuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-tuyet-nam-truoc-lat-lien/2395229/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.