🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

8.

Người hầu trong Phương phủ, ai nấy đều vắt óc tìm cách được vào viện Lê Phương.

Đặc biệt là mấy bà vú có con gái đến tuổi, chạy nhờ họ hàng, cầu xin cả bà vú lớn, chỉ mong cho con mình có cơ hội xuất hiện trước mặt tiểu thư.

Cũng chẳng vì gì khác—tiểu thư năm nay mười hai tuổi, thêm ba năm nữa là đến tuổi cập kê.

Nghe nói tiểu thư đã đính hôn với một chi thứ của nhà họ Tạ ở kinh thành.

Tạ gia bây giờ, gia chủ là người được Hoàng đế tin cậy nhất.

Đừng nói là chi thứ, đến cả gác cổng Tạ phủ cũng có người nịnh nọt.

Đó là một mối hôn sự cực kỳ tốt.

Một khi tiểu thư xuất giá, các nha hoàn thân cận nhất định sẽ theo về Tạ phủ.

Dù không được làm thiếp, thì sau này cũng là người nhà quan kinh thành.

So với thân phận người hầu ở nông thôn, hẳn là thể diện hơn nhiều.

Những điều ấy ta chẳng hiểu mấy, chỉ biết tiểu thư thì hòa nhã, Thu Nhạn tỷ lại dịu dàng.

Nếu được vào viện Lê Phương, nhất định sẽ tốt hơn sống dưới bếp.

Ta hí hửng định theo Trương nhũ mẫu rời đi, nhưng Lý ma ma lại chặn lại.

“Chà, con nha đầu này cũng nhiều tâm cơ thật, đến cả tiểu thư cũng—”

Trương nhũ mẫu mất kiên nhẫn, lườm một cái:

“Nó biết kể chuyện, chọc cho tiểu thư vui vẻ, phu nhân đã gật đầu rồi. 

Ngươi còn muốn nói gì nữa?”

Lý ma ma lập tức đổi sắc mặt, cười gượng, chẳng dám cãi lại nhũ mẫu, chỉ hung hăng lườm ta một cái:

“Nhỏ tuổi đã giỏi tính toán, cẩn thận kẻo bị ta tóm được cái đuôi hồ ly của ngươi đấy!”

Ta chẳng rõ bà ta vì cớ gì mà luôn căm ghét ta như thế, chỉ ngoan ngoãn cúi đầu đáp lời:

“Những ngày qua được Lý ma ma chiếu cố, Nhị Nha xin cáo từ.”

Trên đường, Trương nhũ mẫu vừa đi vừa hỏi về hoàn cảnh của ta, từ chuyện vào Phương gia thế nào đến việc ta biết làm những gì.

Ta thành thật trả lời:

Nhà trước khi gặp nạn bán đậu phụ, phụ thân có biết chút nghề mộc.

Vì tiểu đệ bắt đầu học chữ, nên thỉnh thoảng dạy ta vài điều, ta cũng gắng gượng nhận biết được vài chữ, viết được tên mình.

Bà vú nói:

“Cái tên cũ thì quên đi, tiểu thư sẽ đặt tên mới cho ngươi.”

Về đến viện Lê Phương, tiểu thư đang uống thuốc.

Trong phòng đóng kín cửa sổ, hương thơm và mùi thuốc hòa lẫn, hít lâu khiến người hơi choáng váng.

Ta đứng sau bình phong đợi tiểu thư ra.

Chạm phải ánh mắt Thu Nhạn tỷ, ta định mỉm cười chào, nào ngờ trong mắt nàng lại đầy vẻ lo lắng.

Vài nha hoàn trong phòng cũng mang vẻ ủ rũ.

Lòng ta chùng xuống—chắc hẳn bệnh tiểu thư lại nặng thêm rồi.

Quả nhiên, giọng nói từ sau bình phong truyền ra yếu ớt:

“Có người mới là chuyện tốt, xua bớt khí bệnh trong phòng ta.

Xuân về như cánh én, vắng bóng một đêm đã thấy trống trải. 

Vậy gọi ngươi là Lập Xuân, mong xuân mãi ở bên.”

Tiểu thư nói chậm rãi:

“Lập Xuân, kể cho ta một câu chuyện, được không?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.