🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng ta vẫn quá yếu.

Tên lính kịp thời xông tới, một nhát đâm xuyên ngực ta, đóng đinh ta ngay tại chỗ.

Đau đến tê dại… rồi cũng chẳng còn cảm giác gì nữa.

Ngoài điện vang lên tiếng chém giết.

Là những tù binh do nhóm nữ binh của Xuân Yến thả ra đang phản công.

Có lẽ, quân của Định Vương cũng đã đến rồi.

Có người xông vào điện, đánh nhau cùng đám lính man tộc.

Ta thực sự rất muốn xem trận chiến này sẽ thắng.

Nhưng mí mắt nặng quá.

Nằm trên đất, trước mắt ngày càng mờ đi.

Có người ôm lấy ta, lật người ta lại.

Chất lỏng ấm nóng nhỏ xuống mặt ta, nàng nói:

“Lập Xuân, muội cố gắng lên, mọi chuyện sắp kết thúc rồi.”

Là Xuân Yến.

Ta há miệng định nói gì đó, nhưng máu lại trào ra trước.

Không thể nói lời từ biệt được nữa rồi.

Khép mắt lại, trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi mất ý thức.

Ta chợt có một ý nghĩ đầy nhẹ nhõm:

Tiểu thư à, vẫn còn một người mang chữ Xuân bên cạnh người.

Mùa xuân… sẽ còn mãi…

34.

[Hậu ký]

Sau chiến thắng.

Chủ tướng man tộc tử trận, bại trận.

Định Vương thu phục lãnh thổ, giành lại Thượng Kinh, đổi quốc hiệu, đăng cơ làm tân đế.

Tân đế nghe chuyện có chín nữ tử hy sinh vì nước, ban chiếu lập Liệt Nữ Đường, thờ phụng chín người.

Những nam nữ khác có công, đều được thưởng theo công trạng.

Khi Phương Luật đến tìm Xuân Yến, nàng đang viết danh sách chín liệt nữ.

Tân đế lệnh cho Lễ bộ đến lấy danh sách để đưa đi thờ phụng tại Liệt Nữ Đường.

Xuân Yến là phó tướng đội nữ binh, người được nàng sắp xếp, tất nhiên nàng biết rõ tên tuổi.

Phương Luật vốn định hỏi nàng có biết tin tức gì về Lập Xuân không,

Thì đúng lúc thấy cái tên cuối cùng mà Xuân Yến viết xuống — chính là “Lập Xuân”.

Phương Luật vốn không tin.

Lập Xuân — một cô gái nhút nhát như thế, sao có thể dám hạ độc được?

Xuân Nhạn chỉ lặng lẽ trao lại chiếc đê bạc cho hắn.

Phương Luật không nhận lấy, mà quay người, chạy thẳng về hướng Liệt Nữ Đường.

Hắn còn chưa kịp nói với Lập Xuân rằng— đôi giày ấy, thật sự làm rất khéo.

Đến giờ, hắn vẫn chưa nỡ mang.

Liệt Nữ Đường xây xong, bách tính tới thắp hương bái lạy.

Một phu nhân xinh đẹp dẫn theo con gái nhỏ đến cúng bái, cúi người lạy từng bài vị một.

Khi đến tấm cuối cùng, bà dừng lại thật lâu.

“Lập Xuân” - Nước mắt bà tràn mi, thì thầm:

“Chúng ta rốt cuộc cũng gặp lại nhau ở kinh thành rồi.”

-----------------

[Phiên ngoại: Lập Xuân]

Mở mắt ra, trước mặt là một mảng trắng xóa.

Không khí nồng nặc cái mùi rất khó ngửi.

Bên tai là tiếng người thì thầm:

“Là bé gái.”

Một giọng nói lạnh nhạt truyền đến.

Ta lại đầu thai làm nữ nhi ư?

Lần này sẽ bị bán đến nhà nào đây?

Ta còn đang thở dài, thì bị vỗ mạnh vào mông.

Đau quá, bật khóc thành tiếng — là tiếng khóc oe oe của một hài nhi sơ sinh.

Có người lau người cho ta, quấn khăn ủ ấm.

“Ngoan nào, để ba bế nhé.

Con nhìn xem, mẹ cũng đang ngắm con đấy.”

Một người đàn ông xa lạ, ánh mắt tràn đầy từ ái, ôm ta đưa đến cạnh một người phụ nữ khác.

Bên cạnh còn có một cô bé gái, cười tươi rói, nhìn ta chằm chằm:

“Em gái à, mau lớn nhé.

Sau này đi học cùng chị, chị dắt em đi chơi công viên!”

Nó vừa nói vừa vỗ tay.

Ta nhìn nó mà quên cả khóc.

Là… tiểu thư sao?

Là tiểu thư bốn, năm tuổi, không còn bệnh tật, trông rất khỏe mạnh.

Bên ngoài cửa sổ là những tòa cao ốc sừng sững.

Không thấy chiến loạn, không thấy dân chạy loạn, hình như, là một thời thái bình thịnh thế.

Ta an lòng rồi.

Lần này, tiểu ăn mày, rốt cuộc đã có được cuộc sống hạnh phúc thật sự.

-(Hết)-

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.