Diên Khang Kiếp bùng nổ, Khai Hoàng ra lệnh một tiếng, Phong Đô thu mình, các Thần Nhân của Diên Khang cũng không trợ giúp Diên Khang cứu người. Giờ đây Giang Bạch Khuê nhắc tới việc này khiến nàng hơi đuối lý chột dạ.
Giang Bạch Khuê nói:
- Chẳng qua ta không phải các ngươi, cho nên ta tới tương trợ.
- Nếu ta là ngươi, ta sẽ chọn ba nghìn phế vật, đưa đến hư không sụp đổ. Những phế vật này cần có đạo tâm bại hoại, trong lòng tràn ngập sợ hãi. Tâm ma của bọn chúng sẽ liên tục không ngừng được sản sinh ra, hình thành nên một đại quân tâm ma kinh khủng không gì sánh bằng, ngăn cản đường đi của đại quân Thiên Đình.
Hai mắt Yên Vân Hề sáng lên, cười nói:
- Đúng là tương thông với suy nghĩ trong lòng ta.
Giang Bạch Khuê hỏi:
- Đã vậy Tử Hề Thiên Sư cho rằng, ta trị giá bao nhiêu binh lực?
- Thiên hà thủy sư, hùng binh trăm vạn, cũng không bằng ngươi.
Yên Vân Hề chợt vỗ quạt giấy, gọi thiếu bảo Phòng Do Cơ của thái tử, phân phó:
- Phòng lão, tìm cho ta ba ngàn người giỏi về nịnh nọt ở Vô Ưu Hương, ăn chơi đàng đi3m không chí cầu tiến, đưa tới hư không sụp đổ đi ngăn cản đường đi của đại quân Thiên Đình.
Phòng Do Cơ chính là lão thần xây quan tài đến mức sáng bóng kia, nghe vậy không khỏi vui mừng, cười hỏi lại:
- Ba nghìn sao mà đủ? Lão tử chuẩn bị cho Thiên Sư ba chục nghìn luôn được không?
Yên Vân Hề cười mắng một tiếng, nói:
- Càng nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-than-ky/2967957/chuong-1250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.