Editor: May
Lạc Thần Hi nhanh chóng chui vào chăn, trò cũ lặp lại, ôm lấy Tiểu Đoàn Tử giả bộ ngủ.
Không biết qua bao lâu, người đàn ông một thân lạnh băng ngồi xuống ở mép giường, giọng nói lãnh trầm vang lên ở bên tai cô, “Một lần cuối cùng, có nghe hay không?”
Lạc Thần Hi quên chính mình còn đang giả bộ ngủ, kinh hỉ mở to hai mắt, “Nghe được nghe được! Tôi bảo đảm!”…… Mới là lạ!
Cô gái nhỏ vừa rồi còn vẫn không nhúc nhích, lúc này đôi mắt đều sáng lên.
Trong ngực Mục Diệc Thần còn có một trận buồn bực, cúi đầu cắn một một ở trên xương quai xanh của cô, “Ngủ! Còn dám câu dẫn tôi, tự gánh lấy hậu quả!”
……
Ba ngày sau.
Tới ngày chính thức quay chụp.
Vì trấn an Mục đại thiếu, Lạc Thần Hi dậy thật sớm, tự mình làm bữa sáng cho anh.
“Mục Diệc Thần, tôi cố ý hỏi chị Trần, chị ấy nói anh thích ăn trứng ốp la chín năm phần, anh thử xem, có vừa lòng không?”
Mục Diệc Thần nhìn lướt qua dĩa trứng gà chiên thành hình trái tim, “Tạm được.”
Lạc Thần Hi bĩu môi.
Tạm được còn ăn nhiều như vậy!
Vừa ra đến trước cửa, cô lại bị kéo lại.
Mục đại thiếu nhét một cái cà vạt vào trong tay cô, “Thắt cà vạt giúp tôi!”
Lạc Thần Hi cúi đầu nhìn, cà vạt này giống như đã từng thấy ở đâu rồi.
Đây là lần đầu tiên cô đi cửa hang vật liệu, chọn vải dệt làm cho Mục Diệc Thần đi.
Lúc ấy, Mục Diệc Thần còn vẻ mặt ghét bỏ mà cảnh cáo cô “Đừng nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/547247/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.