Editor: May
Anh sửng sốt một giây, mới phản ứng lại, lập tức thay đổi sắc mặt, “Phương Tử Xuyến!! Cô là heo sao? Ngủ rồi còn chảy nước miếng?!”
Anh đặt người ở trên giường trong phòng nghỉ.
Đang muốn rời đi, nhưng nhìn thấy cô gái nhỏ trên giường quần áo xốc xếch, ngủ đến mơ mơ màng màng, lại như là bị người điểm huyệt đạo, làm sao cũng không động chân nổi.
Đặc biệt là cánh môi hồng nhạt hơi mở ra của cô, làm anh nháy mắt nhớ tới hương vị anh đã từng lướt qua liền ngừng vào buổi tối hơn một tháng trước.
Giống như bị mê hoặc, Bạch Thế Huân cong lưng, lại gần người phụ nữ ở trên giường.
“Ưm…… ưm……”
Phương Tử Xuyến bất an vặn vẹo thân thể, mới làm Bạch Thế Huân đột nhiên thanh tỉnh.
Dựa dựa dựa vào!
Anh lại có thể hôn nữ thư ký không có một chút vị phụ nữ này!
Nhất định là anh đã lâu không có đi ra ngoài cua em gái, thẩm mỹ sinh ra lệch lạc!
Không sai, nhất định là như vậy!
Sắc mặt Bạch Thế Huân thay đổi thất thường, che miệng lại, xoay người bước nhanh rời đi phòng nghỉ.
……
Buổi sáng ngày hôm sau.
Lạc Thần Hi dỗ Tiểu Đoàn Tử ăn xong bữa sáng, đưa bé đến nhà trẻ.
Sau đó, vội vàng chạy tới bệnh viện, thăm Lục Văn Quân.
Cửa phòng bệnh, cô giữ chặt bác sĩ chủ trị Lâm Thăng, “Bác sĩ Lâm, mẹ tôi thế nào? Hiện tại có phải đang nghỉ ngơi không?”
Lâm Thăng còn chưa có trả lời, trong phòng bệnh liền truyền ra giọng nói của Lục Văn Quân.
“Thần Hi, là con đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/547280/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.