Editor: May
Đêm khuya tĩnh lặng.
Tòa nhà tập đoàn Bạch thị.
Văn phòng tổng tài tầng cao nhất, vẫn đèn đuốc sáng trưng.
“Bạch Thế Huân, anh là đồ biến thái không biết xấu hổ, lại có thể dám cường đoạt phụ nữ nhà lành! Anh bỏ tôi xuống dưới, anh đây là bắt cóc!”
Phương Tử Xuyến một đường liều mạng giãy giụa, cực kỳ không phối hợp.
Khóe miệng Bạch Thế Huân giật giật, “Phương Tử Xuyến, cô câm miệng cho tôi! Cô gặp qua người phụ nữ nào thô lỗ giống như cô chưa, hô to gọi nhỏ như vậy?”
Cũng may hiện tại đã là đêm khuya, trong công ty không có bao nhiêu người.
Bằng không, ngày mai hai người bọn họ liền sẽ trở thành đối tượng bát quái của toàn bộ công ty!
Bạch Thế Huân dưới sự tức giận, dứt khoát trực tiếp khiêng cô ở trên vai, đi đến thang máy dành riêng cho tổng giám đốc.
Vào văn phòng, anh liền khóa trái cửa phòng.
Phương Tử Xuyến trốn đến rất xa, vẻ mặt đề phòng nhìn anh, “Bạch Thế Huân, rốt cuộc anh bắt tôi tới làm cái gì?”
Tầm mắt Bạch Thế Huân dừng ở trên người cô, từ tóc quăn hơi lộn xộn lại dị thường vũ mị của cô, một đường xuống phía dưới, đảo qua lễ phục màu bạc bao vây eo thon nhỏ một tay có thể ôm hết, còn có đôi chân thon dài thẳng tắp kia……
“Bạch Thế Huân, đôi mắt anh đang nhìn nơi nào?!” Phương Tử Xuyến vừa kinh vừa giận.
Thậm chí không tự chủ được mà toát ra mồ hôi lạnh.
Tuy rằng nhị thiếu gia nhà họ Bạch phong lưu, nhưng từ trước đến nay không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/547283/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.