“Ông chủ, Thẩm Chính Thanh lại tới nữa…”
Nghe thấy ba chữ Thẩm Chính Thanh là Thẩm Lệ chỉ muốn cúp luôn điện thoại: “Ông ta đến làm gì?”
“Ông ấy bảo muốn gặp anh vì có chuyện rất quan trọng.” Giọng điệu Nhạc An hơi lúng túng.
Thẩm Lệ trả lời qua loa: “Cứ nói anh không ở quán, nếu ông ta gây rối thì gọi bảo vệ đuổi ông ta ra ngoài.”
Nhạc An ghìm giọng, nói nhỏ: “Ông ta rào trước là anh mà không ra gặp, ông ta sẽ đi tìm Lục tiên sinh…”
Thực ra lời gốc của Thẩm Chính Thanh chướng tai hơn nhiều, mở mồm ra câu nào câu nấy cũng mang ý đe dọa.
Vì liên lụy đến Lục Trường Đình, cực chẳng đã, cậu mới lúng túng đến vậy.
“Lục tiên sinh?” Thẩm Lệ cau mày, “Lục tiên sinh nào cơ?”
Thẩm Chính Thanh bị điên à? Đang yên đang lành tự dưng lôi cả người nhà họ Lục vào làm gì…
“… Ông ta nhắc tổng giám đốc Lục của tập đoàn nhà họ Lục, chắc là Lục tiên sinh – Lục Trường Đình đấy anh.”
Bàn tay đang cầm di động chợt siết chặt, Thẩm Lệ gằn từng chữ: “Bảo ông ta đợi đó.”
Thẩm Chính Thanh – cái người làm bố này, một khi muốn gặp y là có chuyện làm phiền.
Thẩm Lệ buộc phải phán đoán và áng chừng ý đồ của ông ta bằng những suy nghĩ ác ý nhất.
Những năm này, Thẩm Chính Thanh chưa từng đưa một đồng tiền trợ cấp nào cho Trình Chiêu, cũng chẳng hề làm hết trách nhiệm của một người bố.
Nếu hai bên có chết cũng không dính dáng đến nhau nữa thì chẳng nói làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-dao-liem-mat/1830151/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.