Trần Tích thực sự đã xóa Quan Tuyết Tức khỏi danh sách bạn bè.
Khi Quan Tuyết Tức gửi một dấu chấm hỏi qua WeChat, màn hình hiển thị dòng chữ: "Người này đã bật xác minh bạn bè, bạn hiện không phải là bạn của họ." Cậu lập tức mở QQ. Biệt danh "Nô lệ của tôi" đã biến mất khỏi danh sách bạn bè, QQ cho phép xóa bạn hai chiều mà. Quan Tuyết Tức sững người một lúc, nhìn chằm chằm vào dấu chấm than đỏ trên WeChat. Cơn giận trong lòng cậu bỗng chốc bùng lên. Cậu còn chưa đồng ý tuyệt giao, vậy mà Trần Tích lại dám chủ động xóa cậu trước. Cậu không hiểu. Là ý gì đây? Tuyệt giao thật sao? Không, đây chắc chắn là một cách đe dọa khác. Trần Tích chỉ đang thay đổi phương pháp để buộc cậu phải nhượng bộ. Quan Tuyết Tức không phải người dễ bị ép buộc, đặc biệt là trong tình huống này. Cậu vừa bực bội vừa đầy ấm ức, dù không bao giờ chịu thừa nhận. Những ý nghĩ giận dữ lướt qua tâm trí: "Trần Tích, cậu thật quá quắt!" hay "Lừa tôi, cuối cùng cũng chẳng chịu nổi nữa!" Cậu cắn răng nghĩ thầm: Nếu có gan thì tuyệt giao đi, cả đời cũng đừng quay lại tìm tôi. Dù lòng đầy lửa giận, bên ngoài Quan Tuyết Tức vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Cậu lên lớp học như bình thường, tan học như mọi ngày. Khi đi ngang qua cửa lớp 2, Dương Dật Nhiên gọi cậu. Quan Tuyết Tức dừng lại, đeo balo hờ hững tựa người vào khung cửa với dáng vẻ lười biếng như không hề chút phiền lòng nào. Thậm chí cậu còn ngáp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-huong-cua-nguoi-na-kha-lo-lo/2711404/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.