Đầu tháng Tư, dù vẫn còn là mùa xuân, nhưng Cơ Phi Nghênh đã cảm nhận được bước chân của mùa hè đang dần tiến gần. Hơi thở nồng đậm của ngày hè bắt đầu len lỏi khắp các góc sân trường.
Tiết Toán buổi sáng vừa kết thúc, trong lớp học trở nên vô cùng náo nhiệt.
“Thi kiến thức?” Cơ Phi Nghênh xoay cây bút bằng tay trái rất linh hoạt, kinh ngạc không thôi: “Tớ á?”
“Đúng vậy.” Cố Chính Vũ thấy chỗ của Hứa Đình Đình đang trống, bèn dứt khoát ngồi vào, “Cậu làm được không?”
“Lớp trưởng, tớ có một thắc mắc—” Cơ Phi Nghênh hơi ngập ngừng, giơ tay phải lên yếu ớt, “Tại sao lại chọn tớ?”
Phải biết rằng lớp 9 đầy rẫy nhân tài, chật chội đến mức chen không nổi. Một cuộc thi quan trọng như thế sao lại chọn một học sinh mới chuyển lên lớp chọn như cô?
Cố Chính Vũ nói thật: “Bọn tớ nghĩ nếu có một nữ sinh tham gia thì sẽ tốt hơn — lớp 8 toàn là con trai, cô Từ nói nếu đội chúng ta có một bạn nữ thì sẽ thể hiện được sức mạnh và sự sinh động hơn.” Trong lớp thí nghiệm, số lượng nữ sinh vốn đã ít, chỉ tầm mười người. Cô Từ và Cố Chính Vũ bàn bạc xong thì quyết định trong ba thành viên thi nên có ít nhất một nữ sinh.
Tất nhiên, điều quan trọng nhất là kiến thức mà cô nắm được — cuộc thi kiến thức mỗi năm đều có một lượng lớn câu hỏi liên quan đến máy tính.
Trong mắt lớp trưởng, chỉ có lớp 8 mới là đối thủ, hoàn toàn quên mất trong khối còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-vi-cua-noi-nho-xuyen-qua-tang-may/2787346/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.