Sáng hôm sau, mặt trời gần như còn chưa qua khỏi đỉnh vực, Phó Quân Hạo giật mình thức giấc mới bàng hoàng vì không nhìn thấy Tiểu Tình nằm trong phạm vi giám sát của anh nữa.
Tâm trạng bắt đầu dấy lên một cơn lo lắng đạt đến đỉnh điểm. Phó Quân Hạo kéo tay áo ra nhìn vào đồng hồ, anh chỉ mới chợp mắt được hai giờ đồng hồ thôi mà.
Tiểu Tình, cô ấy đâu?
Phó Quân Hạo chạy một mạch ra khỏi hang động, anh nhìn lướt qua quang cảnh xung quanh một khắc liền bắt gặp một vóc dáng quen thuộc, nhưng không giống như những lần trước, cô gái của anh không còn hồn nhiên chạy nhảy hay lém lĩnh chọc phá anh nữa.
Tiểu Tình, cô ấy rất trầm lặng, đứng trước mặt hồ lớn, hai chân cô không đi giày, nước cũng ngập đến mắt cá chân rồi
Phó Quân Hạo chạy đến, thấy cô cứ đứng thừ ra đó, anh lại không dám bước đến nữa.
Anh đoán đúng rồi, Tiểu Tình vốn không nhìn thấy anh mà, nhưng cô đứng đó làm gì vậy?
Phó Quân Hạo bước đến đứng cách cô ba bước chân mới trầm giọng khẽ gọi cô "Tiểu Tình..."
Cô không có bất kỳ phản ứng gì lại với anh cả, không quay lại, cũng không bước tiếp, cô chỉ đứng đó. Từ góc độ phía sau lưng, anh không thể đoán được cô đang nhìn thứ gì...Anh sai rồi, cô vốn không nhìn thấy gì?
"Tiểu Tình, ở đây nước rất lạnh, em vào trong trước, lửa vẫn còn ấm, em vào bên trong sưởi ấm một chút đi. Được không?" Phó Quân Hạo nói chuyện rất từ tốn, giọng nói trầm nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-ca-the-gioi-biet-anh-yeu-em/937661/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.