Khi trong thùng 333 chỉ còn lại 1-2 lon cũng là lúc cả 3 thằng đã rơi vào tình trạng “Trên bờ cũng như dưới nước”. Thằng mập thì quay đơ ngủ khì, dám cá là cho dù có ăn liên hoàn vả vào mặt nó cũng chả dậy nổi đâu. Thằng Long thì gối đầu lên đùi bồ nó mà tỉ tê chém gió trong khi em người yêu nó thì chỉ biết gượng cười một cách chán chường. Tôi thì khác. Cứ xỉn vào là tôi trở thành một con người khác, một con người mà không ai có thể tưởng tượng nổi. Mặc dù quay cuồng đầu óc nhưng khi có cồn vào thì tôi lại trở nên nhanh nhạy hơn, phản xạ tốt hơn, suy nghĩ nhiều hơn và thậm chí là… thông minh hơn nữa. Tôi bắt đầu trở nên lạnh lùng và im lặng, quan sát xung quanh. Ngước lên trời là trăng. Gần rằm nên trăng tròn và sáng hơn hẳn. Tiếp tục đưa mắt xuống bên cạnh là Nhi và LA đang nhìn đám con trai với ánh mắt ngán ngẩm. “Hình như tối nay họ xinh hơn thì phải?” tôi nhủ thầm. Bia vào thì xấu cũng thành xinh chứ đừng nói 2 đứa con gái bình thường đã như tiên giáng trần ấy. Trong bầu trời đêm đám con gái như rực sáng lên lung linh và cuốn hút. Nhưng đừng hiểu lầm, tôi vẫn còn kiểm soát được mình để không… làm bậy. Chống tay nhìn thẳng lên bầu trời đêm. Tôi bắt đầu cảm thấy nhớ nhà. Tôi nhớ bữa cơm gia đình bên cha và mẹ tôi ấm cúng và vui vẻ. Nhớ lại những lời cha tôi đã từng dạy để tôi nên người. Nhớ cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-di-ha-dat-em-theo-da/976101/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.