Tôi đút lại kiếm vào bao và qua y sang tiểu Ý:
- Cám ơn em nhé!
- Không có chi… hihi…
Tôi quay sang thím và lên tiếng:
- Vậy giờ cha cháu đang ở đâu vậy bác? Có ổn không?
- Cũng không biết cụ thể đang ở đâu… nhưng có lẽ là vẫn ổn, đợi khi nào có thể liên lạc lại được với Hayabusa rồi tính tiếp…
- Vậy thì sốt ruột lắm… lỡ như cha cháu có chuyện gì…
- Về vấn đề đó thì cứ yên tâm… Cha cậu bị Yakuza giữ thì có thể đảm bảo tính mạng… Chỉ là bị giam lỏng ở đâu đó thôi…
- Sao bác chắc chuyện đó?
- Vì Yakuza xưa giờ rất hiếm khi dính líu tới các vụ án mạng… hơn nữa họ sống rất có đạo nghĩa với anh em… dù gì cha cậu cũng từng làm việc cho họ mà… Họ sẽ không làm hại cha cậu nếu như chưa đạt được ý muốn đâu…
- Nhưng cũng có nhiều băng khác nhau mà…
- Tôi biết họ mà… ngày xưa cũng một thời chinh chiến… lại mới gặp đây sao lầm được…
- Haizz… tạm tin như vậy đi… – Tôi thở dài.
- Giờ hãy ở lại đây nghỉ ngơi đi…
- Dạ thôi… chắc cháu quay về võ đường, ở đây sợ liên lụy đến gia đình thầy…
- Nhưng có ổn không vậy?
- Dạ không sao đâu! Thôi cháu đi ngay không thầy biết lại không cho về…
- Ừ… Nhưng nhớ cẩn thận đó nhé…
- Dạ… cháu ổn mà… có thông tin gì bác báo cho cháu ngay nhé…
- OK!…
Tôi từ biệt Thím và nhờ Thím gửi lời chào đến thầy rồi cùng Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-di-ha-dat-em-theo-da/976368/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.