Edit: Draxt.
Beta: Khả Tịch Nguyệt.
Tống Hi Đông khó chịu, liền nói: ” Không báo danh thì thôi, một chút tinh thần tập thể cũng không có.”
Diệp Mặc nhìn giấy trên bàn, nói: ” Tinh thần tập thể của lớp này thật ra là không đáng giá gì đi!”
Tống Hi Đông không nói lời nào, cô biết ý tứ Diệp Mặc. Lớp này, mang danh lớp chuyên, bất quá không phải là một lớp đoàn kết. Mỗi người đều vì tư lợi, mặt ngoài thì giúp đỡ, nhưng chỉ cần ảnh hưởng đến lợi ích của bản thân, tất cả sẽ thay đổi.
Mỗi câu nói của Diệp Mặc đều làm tất cả mọi người ở trong lớp im lặng nhục nhã, cái danh lớp chuyên đã bị Diệp Mặc biến thành vô nghĩa.
Diệp Mặc đánh dấu tích hai cái ở mục nhảy cao 100 mét, sau đó liền không nói gì.
Tống Hi Đông cảm giác, kỳ thực Diệp Mặc là một người rất ưu tú, không phải bởi vì ưu điểm bản thân của hắn, quan trọng hơn hết là vì người này tính cách rất rõ ràng, cô có chút yêu thích hắn hơn rồi.
Tống Hi Đông về đến nhà, ca ca nhà cô đang bận rộn dưới bếp, cô liền buông túi xách, từ trong tủ lạnh lấy ra một lon Coca.
” Đã trở về rồi à !” Tống Đàn Vũ cười, bưng đồ ăn ra: ” Nhanh đi rửa tay rồi ăn cơm.”
” Ngày hôm nay em không đói bụng.” Tống Hi Đông làm nũng nói.
” Làm sao thế?” Tống Đàn Vũ lập tức đi qua quan tâm hỏi.
Tuy rằng Tống Đàn Vũ không phải triệt triệt để để là một cái muội khống (*),thế nhưng cũng là nửa cái muội khống, lời em gái mình nói như vậy nhất định có vấn đề.
(*): quan tâm em gái thái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-em-yeu-anh-them-lan-nua/1053371/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.