Ngụy Kính Nhất đưa tay khẽ miêu tả đường nét khuôn mặt m.ềm m.ại của người bên gối, hàng mi rậm rạp rũ xuống, đổ bóng xinh đẹp, sống mũi tinh xảo thẳng tắp, đôi môi đỏ thắm ẩm ướt. Ánh mắt di chuyển xuống dưới, trên làn da trắng nõn lộ ra ngoài điểm xuyết những đóa hồng mai, đôi mắt không khỏi sâu thẳm thêm vài phần.
Thẩm Tinh Yểu đang ngủ say như cảm nhận được điều gì đó, phát ra tiếng lẩm bẩm khe khẽ, sau đó khẽ cựa mình, cả người dựa sát vào anh, gò má áp vào cổ anh, cánh tay thon thả rất tự nhiên đặt lên eo anh. Chính vì hành động thân mật này, d*c vọ.ng lắng xuống, yêu thương dịu dàng lan tỏa. Anh kéo mép chăn dịch lên một chút, ôm chặt người vào lòng, thuận thế hôn vài cái lên mái tóc thơm ngát.
Thẩm Tinh Yểu ngủ một giấc đến khi tự tỉnh lại, theo bản năng muốn vươn vai một chút, nhưng lại không thể cử động được, tay chân đều chạm phải làn da rắn chắc ấm áp. Cô từ từ mở mắt, lập tức chạm phải đôi mắt đen sâu thẳm dịu dàng của người đàn ông, trái tim run rẩy vài nhịp, không nhịn được tránh né ánh mắt anh, vùi mặt vào lòng anh lần nữa.
Ngụy Kính Nhất cười, vu,ốt v.e chiếc cổ non mịn của cô, giọng nói mang theo sự khàn khàn chưa tỉnh ngủ: “Tỉnh rồi?”
Thẩm Tinh Yểu “ừ” một tiếng, nói: “Dậy thôi?”
Ngụy Kính Nhất ôm chặt người, hơi thở ấm áp đột nhiên lướt qua vành tai, sau đó nghe anh nói: “Không dậy nổi.”
Bên tai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-van-cung-chieu-tong-cuu-can/2795543/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.