Thẩm Tinh Yểu vừa về tới Paris là bận tối mắt tối mũi, vì vậy sau khi giải quyết xong xuôi mọi việc, cô định bụng sẽ đến thăm thầy hướng dẫn trước khi về lại Bắc Kinh. Cô cố ý chọn cuối tuần, trước khi đi còn gọi điện cho vợ thầy để chắc chắn thầy có nhà.
“Anh đi cùng em nhé,” Thẩm Tinh Yểu nói với Ngụy Kính Nhất. Mắt Ngụy Kính Nhất khẽ sáng lên: “Đi thăm thầy của em à?” Thẩm Tinh Yểu cong môi: “Anh không muốn đi sao?”
Ngụy Kính Nhất lắc đầu, sao anh có thể không muốn đi được chứ, bèn nói: “Muốn chứ.”
Thế là Ngụy Kính Nhất lại một lần nữa gọi dịch vụ vận chuyển hàng không, cố ý chuẩn bị tỉ mỉ quà ra mắt kiểu Trung Quốc.
Hôm đến thăm, Ngụy Kính Nhất đặt món quà đã chuẩn bị kỹ lưỡng ở ghế sau, Thẩm Tinh Yểu ngồi ở ghế lái phụ, vẫy tay chào đám người Lưu Dữu trong sân.
Thẩm Tinh Yểu chỉ đường, Ngụy Kính Nhất lái xe.
Vợ của thầy cố ý dặn họ qua vào buổi trưa, vừa hay đến dùng bữa luôn.
Lái xe chỉ hơn bốn mươi phút, xe của họ tiến vào một khu biệt thự nhỏ. Vừa vào tới, họ nhìn thấy một người phụ nữ trung niên trạc bốn mươi tuổi đứng ở cửa, thấy xe họ tới thì rất nhanh ra đón. Sau khi Ngụy Kính Nhất đỗ xe ổn định, Thẩm Tinh Yểu lập tức mở cửa xuống xe, chạy nhanh tới.
“Cô!”
Thư Cầm nở nụ cười hiền từ: “Con cuối cùng cũng đến rồi, thầy con dạo này cứ nhắc con suốt.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-van-cung-chieu-tong-cuu-can/2795568/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.