Hôm sau, ba người nhóm Phù Mãn quyết định đi mua đặc sản, ăn sáng xong thì họ hẹn một người địa phương dẫn ra chợ. Trước khi đi, Tô Hồng Đào lại rủ Lâm Tư Huyền lần nữa, nhưng cậu thật sự không có người thân hay bạn bè nào để mà có nhu cầu tặng quà, nên cuối cùng cậu vẫn uyển chuyển từ chối.
Lúc rảnh rỗi một mình, Lâm Tư Huyền sực nhớ đến hồ tắm mà Phù Mãn từng nhắc. Tuy cậu mạnh miệng nói với Trần Ký là sức khỏe mình không sao, nhưng thực tế thì đến sáng nay eo vẫn còn thấy hơi mỏi. Nghĩ bụng tiệm mát-xa ở đây chắc vài chục tệ là cùng, thế là cậu đi hỏi thăm người xung quanh rồi chọn tiệm gần nhất.
Quả nhiên đúng như Phù Mãn nói, cơ sở vật chất của hồ tắm khá giản dị, ở ngoài cửa còn bán bánh ngô chiên, suýt nữa Lâm Tư Huyền không nhận ra. Sau khi đi vào mới thấy ở đây còn không có tủ gửi đồ, chỉ có mấy cái sọt gỗ đựng vài cái áo khoác vứt bừa, cũng chẳng có ai trông coi. Cũng may Lâm Tư Huyền không có vật gì đắt tiền, quần áo cũng chỉ là chiếc áo len chừng một trăm tệ mua trên mạng, sau khi cởi ra thì vứt đại vào một cái sọt trong số đó.
Nhưng cậu không ngờ ở chỗ này mà cũng có thể gặp được người quen. Bên trong chỉ có một cái hồ tắm công cộng, Lâm Tư Huyền vừa chạm chân thử độ ấm của nước thì nghe thấy người bên cạnh gọi:
– Tư Huyền? Cậu cũng tới đây à?
Hơi nước dày đặc khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muu-sat-hoang-hon-chiet-chau/2747635/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.