Hậu điện là tẩm điện của Hoàng đế.
Bên trái là nơi làm việc hàng ngày của Hoàng đế, Ngự Thư phòng gì đó đều ở đây.
Tổ tôn hai người một đường đi đến Ngự Thư phòng, ngoài cửa cũng có thị vệ canh gác.
Thái giám có phẩm cấp khác nhau nên chia thành nội và ngoại.
Tầng tầng thông báo.
Cuối cùng, tổ tôn hai người đứng trước bức tường bên ngoài Ngự Thư phòng chờ.
Mười lăm phút sau, Hoàng đế tuyên triệu.
Vừa vào Ngự Thư phòng, Tô Nam Thừa lập tức quỳ xuống: “Vi thần khấu kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Thần tham kiến bệ hạ.” Với cấp bậc của Thành Khang Hậu, ngày thường không cần hành đại lễ.
“Đứng lên đi.” Long Đế xua tay: “Tiểu tử này bị thương phải không? Thưởng toạ.
Ái khanh cũng ngồi đi.”
“Vi thần không dám……” Tô Nam Thừa vội nói.
“Ngồi đi, dù gì ngươi cũng đã cứu trẫm một mạng mà.” Long Đế cười ha ha.
“Vi thần đáng chết, mong bệ hạ đừng nghĩ như vậy.
Vi thần không muốn long thể của bệ hạ phải chịu chút tổn thương nào cả.
Không dám nói đến cứu mạng gì đó, lời này của bệ hạ, vi thần có chết muôn lần cũng không dám nhận.” Tô Nam Thừa lại quỳ xuống, dập đầu.
Long Đế cười rộ lên: “Tiểu tử này thành thật quá.
Thôi ngươi đứng lên đi, trẫm không nói nữa là được.”
Thành Khang Hậu lúc này mới nói: “Đa tạ bệ hạ, tôn nhi tuổi còn nhỏ, nói chuyện chưa thấu đáo, nhưng điều đó là chuyện nên làm.
Bệ hạ quá lời rồi……”
Lời này của ông ta còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muu-thien-ha/860489/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.