Bây giờ đã trang điểm xong nên Lê Mạn lấy chiếc gương từ trong ngăn kéo ra, đặt nó ở trước mặt Lâm tiểu thư.
Nhưng không nghĩ rằng Lâm tiểu thư không vội lấy gương ra soi mà lại nhìn Lâm phu nhân và bà chủ trước.
Lâm phu nhân và bà chủ chớp mắt mấy cái rồi liếc nhìn nhau cũng không nói gì.
Lâm tiểu thư không biết biểu hiện của hai người này là có ý gì nên không khỏi bất mãn: "Cái quái gì! Không nói chuyện là có ý gì? Các người muốn ta gấp đến c.h.ế.t à?!"
Thấy cô nương lại bắt đầu chửi thề, Lâm phu nhân và bà chủ không khỏi tức giận, thậm chí Lâm phu nhân còn giận dữ nói: "Muội không có mắt à? Có gương ở trước mặt sao không tự mà soi lại nhìn sang phía chúng ta làm cái gì!"
"Tỷ ..." Lâm tiểu thư bị Lâm phu nhân làm cho nghẹn, tức giận quay đầu lại nhìn Lê Mạn, có chút khó hiểu hỏi.
Lê Mạn biết cô nương này đang suy nghĩ gì chắc chỉ muốn hỏi xem nàng ấy có đẹp không, để nàng ấy chuẩn bị tinh thần.
Tuy nhiên, Lê Mạn cũng muốn trêu chọc nàng ấy nên nàng không nói, chỉ chống cằm nhìn vào gương và ra hiệu cho nàng ấy tự nhìn đi.
Thấy không có ai nguyện ý nói với mình nên Lâm tiểu thư không còn cách nào khác, đành phải chậm rãi đưa mắt nhìn vào tấm gương trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ căng thẳng không thể che giấu.
Sau một thời gian dài tưởng chừng như một phần tư giờ, cuối cùng nàng ấy nhìn vào gương và nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-dung-su-xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/1746981/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.