Lê Mạn không tính mang theo mấy lão nhân ở cửa hàn, bời vì họ chính là trụ cột của cửa hàng, không có nàng ở đây, cửa hàng muốn vận chuyển được hàng hóa vẫn phải nhờ vào họ, vì vậy, Lê Mạn định sẽ tới kinh thành lại đào tạo ra một nhóm người nữa.
Sau khi an bài hết mọi việc ở cửa hàng, cả nhà Lê Mạn cũng thu dọn hết hành lý xong, chạy xe ngựa tiến vào kinh thành.
Họ vội vàng lên đường, chờ tới khi tới kinh thành, qua ba ngày nữa là hết năm.
Tư Mã Hạo Nhiên đưa Phó Nguyệt Nhiễm và Tư Mã Phi Vũ đến cửa thành nghênh đón một nhà bốn người bọn họ.
Kích động nhất chính là Phúc Nhi, vừa xuống xe đã lao thẳng vào Tư Mã Phi Vũ, bị Tư Mã Phi Vũ bế lên bay vài vòng.
Lê Mạn vô lực lắc đầu, mặc kệ tiểu cô nương nhà mình, quay đầu nói chuyện với thê tử nhà Tư Mã.
Tư Mã Hạo Nhiên vỗ vai Tống Đại Sơn, cười sảng khoái, "Nhà ta đã thu xếp xong cho nhà các ngươi rồi, mọi thứ bên trong đều đủ, có thể trực tiếp vào ở luôn, phía trước chính là cửa hàng trên đại lộ Trường An, vị trí đắc địa đấy.”
Tống Đại Sơn biết ơn vô cùng, “Tư Mã, cảm ơn ngươi đã phí tâm.”
Tư Mã Hạo Nhiên khoát tay, "Cảm ơn gì chứ, đi, ta mang các ngươi đi xem như nào."
Tư Mã Hạo Nhiên dẫn họ vào cổng thành, đi về hướng của tòa nhà.
Trên xe, Phó Nguyệt Nhiễm kéo tay Lê Mạn nói: "Tết Nguyên Đán sắp đến rồi, các ngươi mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-dung-su-xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/1747135/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.