Mi mắt Tư Mã Hạo Nhiên mang theo ý cười: “Yên tâm đi, tiểu tử này nhà ngươi nhất định sẽ đi kinh thành, đến lúc đó ta sẽ cho người tới an bài, các ngươi cứ an tâm đi đi.”
Tống Đại Sơn đụng một quyền vào Tư Mã Hạo Nhiên như đồng ý rồi hai người đều không nói gì nữa.
Rất nhanh liền truyền tới một trận mùi thơm của thịt nướng.
Lê Mạn gọi mọi người: “Mau tới đây, thịt nướng xong có thể ăn rồi.”
Tiểu Phúc Nhi là người đầu tiên chạy tới, thân thể mập mạp nho nhỏ chạy đến cạnh mẹ, cái mũi nhỏ hít hít: “Oa, thật là thơm nha~.”
Lê Mạn bị dáng vẻ mèo con của nàng chọc cười, chọc chọc cái mũi nhỏ của nàng.
Khuôn mặt phấn điêu ngọc mài kia thật sự đáng yêu đến không chịu nổi, mọi người đều bị nàng chọc cười to.
Lê Mạn cầm một chuỗi thịt dê nướng thổi thổi, chờ bớt nóng mới đưa cho Tiểu Phúc Nhi ăn: “Từ từ thôi không phỏng miệng nga.”
Tiểu đoàn tử nghiêm túc bảo đảm: “Mẹ, ta nhất định sẽ cẩn thận.”
Lê Mạn cười nàng: “Vâng vâng vâng, trước giờ con đều ăn rất tốt.”
Tiểu Bảo kiêu ngạo nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn.
Tư Mã Phi Vũ một bên nhìn không nói gì, chẳng qua thời điểm được chia thịt cũng không ăn mà chỉ lẳng lặng cầm. Hắn bế Tiểu Phúc Nhi ngồi xuống một bên, đem thịt nướng trong tay xé xuống đút cho nàng ăn. Tiểu Phúc Nhi lười biếng há miệng chờ hắn đút, ăn xong liền thỏa mãn cười.
Tiểu Bảo vốn định tự đút cho muội muội, kết quả quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-dung-su-xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/1747139/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.