Từ khi có Tiểu Bảo ở nhà, hai đứa trẻ đã trở thành ba đứa trẻ, cuộc sống cũng trở nên nhộn nhịp hơn, ba đứa nhỏ ngày nào cũng cùng đi học, cùng ăn, cùng ngủ, chúng như anh em một nhà.
Lê Mạn mua cái gì cũng đều mua ba cái, mỗi người một bản cho nên ba đứa nhỏ đều mang cặp sách nhỏ giống nhau, mặc quần áo giống nhau, cùng ăn đồ ăn vặt, điều này làm cho Lê Mạn có một cảm giác như cô có ba đứa con trai.
Vì vậy, Lê Mạn càng ngày càng hy vọng đứa con gái trong bụng này có thể là một cô gái nhỏ thanh tú.
Lê Mạn còn hỏi Tống Đại Sơn muốn có con trai hay con gái, Tống Đại Sơn ôm hôn lên bụng bầu cười ngọt ngào hạnh phúc nói: "Chỉ cần là do nàng sinh ra ta đều thích nhưng ta vẫn muốn có con gái vì trong gia đình có quá nhiều tiểu tử thối rồi.”
Lê Mạn cười nhưng không phải sao nhà có ba thằng nhóc nếu có thêm một thằng nhóc nữa thì sẽ là một cảnh sinh động.
Ngày tháng trôi qua thật nhanh trong yên bình, trong nháy mắt bụng Lê Mạn đã hơn chín tháng vừa bước hai bước nặng nhọc đã thở hổn hển, bụng nàng như muốn rơi xuống bất cứ lúc nào. Vì vậy nàng không thể ra cửa hàng, mọi việc kinh doanh đều giao cho Tống Đại Sơn quản lý.
Sắp tới thời gian Lê Mạn sinh, Tống Đại Sơn rất lo lắng còn lo lắng hơn cả Lê Mạn, hắn đi hỏi người khác khắp nơi về việc khi sinh con cần phải chú ý cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-dung-su-xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/1747154/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.