Lúc trước nàng không muốn đi mua người, là cảm thấy mua tới mua lui con người như hàng hóa là chuyện rất không hợp tự nhiên, vì thế tìm Tần tẩu tử trong thôn đến, nhưng bây giờ lại không được, hiện tại nàng có thai, nhân công trong cửa hàng thiếu nghiêm trọng, đến lúc phải tăng thêm nhân công, tìm người môi giới mua người, trước mắt cầm khế ước bán thân của người ta kỳ thật là biện pháp ổn thỏa nhất.
Tuy rằng có chút không quen, nhưng xem ra trước mắt, cũng chỉ có thể như vậy.
Lê Mạn nói với Tống Đại Sơn: "Đại Sơn, xem ra chúng ta phải đi nha hành (trạm giao dịch buôn bán) một chuyến mua hai người trở về."
Tống Đại Sơn lập tức hiểu được suy nghĩ của Lê Mạn, suy nghĩ một chút, gật đầu, "Đúng là tìm không ra người giống Tần tẩu tử, cũng chỉ có thể làm như vậy.”
Lê Mạn nhìn canh giờ, bây giờ vừa qua giờ ngọ không bao lâu, còn sớm, không bằng nhân hôm nay đi luôn xem có người thích hợp hay không, định sớm một chút cũng là thả lỏng một chút.
Vì thế, dưới sự nhõng nhẽo kiên quyết của Lê Mạn, Tống Đại Sơn không thể không đáp ứng Lê Mạn sau khi ăn xong mì canh chua, đi cùng nàng một chuyến.
Thị trấn chỉ có một nha hành, không quá xa cửa hàng.
Lúc Lê Mạn và Tống Đại Sơn đi vào, có một người dáng vẻ quản sự lập tức nghênh đón, cười hỏi: "Lão gia và phu nhân muốn mua người sao? Muốn mua loại gì? Ở đây chúng tôi có tất, các người nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-dung-su-xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/1747188/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.